
|
* * *
* * *
|
|
|

|
|
|
大海潮 浪淘沙慢
藍色海寧静海喧鬧的海藴藏無盡生機哺育萬衆精靈神奇海潮起又潮落狂瀾海咆咻山河古生命海造物的源泉平等的舍給志者大海任爾翱翔庸固者桎祿的生存狂暴中淹沒争學鬧海蛟不做浮沉乘風破浪趕大海誓做弄潮兒女超逸視野望世界執天機撥富雲識雾創紀元智胆蕩潮尖大海啊!無畏的象征生靈啊!
搏擊在大海浪潮.
作者注: 我已是古稀之年了,
但我也和所有的父親樣望子成龍,
成為社會有用之才. 父親節快到了,
僅以此文献給海内外有志之士,
青年朋友及各行各業的企家們,
祝他們們事業有成,在廣闊的大海中任爾
-- 翱翔吧!
丁亥年洛城七十八嵗老人 張文銳 词書
|
|

|
|
NHỚ CHA
Nhớ
xưa c̣n bé cha cưng,
Tôi đây, gái út
cha thương hơn nhiều.
Lao tâm, lao lực
đủ điều,
Không hề phiền
trách sớm chiều nuôi con.
Mỗi năm một
lớn ngoan khôn,
Cha mừng măn
nguyện bầy con nên người.
Lời cha dạy
bảo nhớ hoài,
Là người
trung nghĩa lễ nghi đứng đầu.
Cha là tia sáng chiếu
soi,
Chỉ đường
dẫn lối con đi không ngừng.
Giúp con hôm sớm
miên trường,
Công cha nuôi dưỡng
sánh bằng Thái sơn.
Trong con cha măi vẫn
c̣n,
Dầu là cha
đă về nơi cội nguồn.
Nhớ cha nhớ
măi không thôi,
Người cha
con kínk trong tâm đời đời.
Tạ Huệ
Hạnh 谢惠杏
Houston, Texas,
U.S.A., Father’s Day, 2007
|
|
|
|
LỜI CHA DẶN
Nhớ
xưa Cha dạy con rằng,
Mai sau phải
cố có thằng con trai.
Ráng cho nó học
thành tài,
Rạng danh
ḍng giống sáng hoài họ ta.
Phan Tiên Sinh 潘正書先生
Palm
Spring, California, U.S.A. , Father’s Day, 2007
|
|
爸爸, 祝您平安!
Nhớ xưa lửa đạn khắp trời,
Sinh nhai vất vả cuộc đời
bôn ba.
B̀NH AN chúc Bố tuổi già,
Vui xem đàn cháu thẳng đà bút
nghiên…
Tuyết Sơn Tùng 雪山松
California, Hiệp Chủng Quốc, Lễ Phụ
Thân 2007
|
|
LỄ PHỤ THÂN CẢM TÁC
Nhớ xưa Bố trẻ thường
hay,
Nhấc
con qua lại… tàu bay lượn là.
Bây chừ
đến lượt cuả ta,
Kḥm
lưng con cưỡi trâu nhà con chơi…
Tảo Dương 早阳
California, U.S.A., Lễ
Phụ Thân 2007
|

|
NHỚ
VỀ CHA
Ngày lễ
đến ḷng buồn dâng cảm xúc,
Nhớ về
cha mà nước mắt tuôn rơi;
Gọi tiếng
cha sao hoang vắng xa vời,
Trong sâu thẳm
nghẹn ngào buông tiếng nấc.
Con gọi cha nắng
chiều vàng héo hắt,
Bóng đêm về
trong nổi nhớ vô biên;
Nhớ về
cha trong ánh mắt dịu hiền,
Bao kỷ niệm
bên người thời thơ ấu.
Hăy về
đây người cha con yêu dấu,
Về bên con
trong những giấc chiêm bao;
Để thấy
cha cười nói như thuở nào,
Dù một thoáng
nhưng con hằng ao ước.
Nhớ về
cha mà cỏi ḷng tê buốt,
Cố t́m cha
trong bóng tối hư vô;
Chiếc lá
rơi sao lặng lẻ mơ hồ,
Hồn lạc
lơng con gục đầu nức nở.
Xin kính dâng
người cha yêu muôn thuở,
Những bông
hoa con gom tận trời xa;
Trước
bàn thờ di ảnh cuả cha già,
Ḷng khấn
nguyện linh hồn cha siêu thoát.
Trần Hưng 陈兴
California, U.S.A. , Lễ
Phụ Thân 2007
|

|
( Nguyên tác )
背 影
我与父親不相见已有二年馀了,我最不能忘记的是他的背影。那年冬天,祖母死了,父親的差使也交卸了,正是祸不单行的日子,我从北京到徐州,打算跟着父親奔丧回家。到徐州见着父親,看见满院狼籍的东西,又想起祖母,不禁簌簌地流下眼淚。父親说,“事已如此,不必难过,好在天无绝人之路!”
回家变卖典质,父親还了亏空;又借钱办了丧事。这些日子,家中光景很是惨淡,一半为了丧事,一半为了父親赋闲。丧事完毕,父親要到南京谋事,我也要回到北京念書,我们便同行。
到南京时,有朋友约去游逛,勾留了一日;第二日上午便须渡江到浦口,下午上车北去。父親因为事忙,本已说定不送我,叫旅馆里一个熟识的茶房陪我同去。他再三嘱咐茶房,甚是仔细。但他终于不放心,怕茶房不妥贴;颇踌躇了一会。其实我那年已二十岁,北京已来往过两三次,是没有甚么要紧的了。他踌躇了一会,终于决定还是自己送我去。我两三回劝他不必去;他只说,“不要紧,他们去不好!”
我们过了江,进了车站。我买票,他忙着照看行李。行李太多了,得向脚夫行些小 费,才可过去。他便又忙着和他们讲价钱。我那时真是聪明过分,总觉他说话不大漂亮,非自己插嘴不可。但他终于讲定了价钱;就送我上车。他给我拣定了靠车门 的一张椅子;我将他给我做的紫毛大衣铺好坐位。他嘱我路上小心,夜里要警醒些,不要受凉。又嘱托茶房好好照应我。我心里暗笑他的迂;他们只认得钱,托他们 直是白托!而且我这样大年纪的人,难道还不能料理自己么?唉,我现在想想,那时真是太聪明了。
我 说道,“爸爸,你走吧。”他往车外看了看,说,“我买几个桔子去。你就在此地,不要走动。”我看那边月台的栅栏外有几个卖东西的等着顾客。走到那边月台, 须穿过铁道,须跳下去又爬上去。父親是一个胖子,走过去自然要费事些。我本来要去的,他不肯,只好让他去。我看见他戴着黑布小帽,穿着黑布大马褂,深青布 棉袍,蹒跚地走到铁道边,慢慢探身下去,尚不大难。可是他穿过铁道,要爬上那边月台,就不容易了。他用两手攀着上面,两脚再向上缩;他肥胖的身子向左微 倾,显出努力的样子。这时我看见他的背影,我的淚很快地流下来了。我赶紧拭干了淚,怕他看见,也怕别人看见。我再向外看时,他已抱了朱红的桔子往回走了。 过铁道时,他先将桔子散放在地上,自己慢慢爬下,再抱起桔子走。到这边时,我赶紧去搀他。他和我走到车上,将桔子一股脑儿放在我的皮大衣上。于是扑扑衣上 的泥土,心里很轻松似的,过一会说,“我走了,到那边来信!”我望着他走出去。他走了几步,回过头看见我,说,“进去吧,里边没人。”等他的背影混入来来 往往的人里,再找不着了,我便进来坐下,我的眼淚又来了。
近几年来,父親和我都是东奔西走,家中光景是一日不如一日。他少年出外谋生,独立支持,做了许多大事。哪知老境却如此颓唐!他触目伤怀,自然情不能自已。情 郁于中,自然要发之于外;家庭琐屑便往往触他之怒。他待我渐渐不同往日。但最近两年不见,他终于忘却我的不好,只是惦记着我,惦记着我的儿子。我北来后, 他写了一封信给我,信中说道,“我身体平安,惟膀子疼痛利害,举箸提笔,诸多不便,大约大去之期不远矣。”我读到此处,在晶莹的淚光中,又看见那肥胖的, 青布棉袍,黑布马褂的背影。唉!我不知何时再能与他相见!
朱自清
1925年10月在北京
|
|
|
( Chuyển
ngữ )
DÁNG LƯNG
<more…>
Tuyết Sơn Tùng 雪山松
California, U.S.A., ngày
Tạ Ơn cha 2007
|
( Chuyển
ngữ )
VÓC DÁNG NH̀N TỪ SAU LƯNG
Tôi xa bố tôi đă hơn 2 năm
rồi. H́nh ảnh mà tôi
khó ḷng quên được ấy là vóc dáng người
mà tôi có lần đă nh́n thấy từ phiá sau
lưng. Muà đông năm ấy,
bà nội tôi qua đời, việc làm cuả bố cũng
đă được người khác thay thế, bố
mất việc, quả là tháng ngày xui xẻo đúng y
“họa bất đơn hành”, tôi từ Bắc Kinh về
Từ Châu cùng bố dự tính việc tang lễ. Về đến nhà, tôi gặp
bố, nh́n thấy đồ đạc ngổn ngang bừa
băi phiá đằng sau
vườn, phần nghĩ đến nội, tôi không
cầm ḷng được, nên nước mắt cứ
rưng rưng tuôn trào. Bố
thấy thế bèn an ủi:
Sự việc đă vậy, con không nên quá đau
buồn làm ǵ, cũng may trời không nỡ ḷng nào dẫn
đến đường cùng cho ta!”
Về lại nhà, bố đem đồ
đạc đi bán, đi cầm để trả nợ,
rồi vay tiền tiếp để trang trải ngân
khoản việc ma chay.
Trong những ngày tháng này, gia cảnh thật thảm
đạm, nửa v́ tang sự, nửa v́ t́nh huống
thất nghiệp cuả bố. Sau khi lo xong việc tang ma, bố
đi Nam Kinh kiếm việc, c̣n tôi phải trở lại
Bắc Kinh tiếp tục việc đèn sách, nên hai bố
con đă cùng nhau lên đường đi chung.
Đến Nam Kinh, được bạn
bè rủ rê đi dạo… <more…>
<more…>
Hàn Quốc Trung 韓國忠 &
Lương
Thuận Mậu 梁順茂
California, Hiệp Chủng Quốc, Lễ
Phụ Thân 2007
|
|
|

|

|
V̉NG TAY
CỦA CHA
Cứ vào mùa
hè là tôi thức dậy sớm hơn mọi khi: 4 giờ
30 là thức giấc và 5 giờ ra khỏi nhà đi bộ
chầm chậm dọc theo con đường Lê Lợi. Mặt trời vừa ló dạng
một màu cam tuyệt đẹp. Dọc theo con đường
Lê Lợi – con đường tôi đă đi gần 35
năm để ra bờ biển mỗi buổi sáng –
chỉ c̣n trơ lại một cây phượng ở
gần bưu điện.
Một buổi sáng mát mẻ, trời không một
gợn mây nào. Dân Nha Trang tấp
nập trên đường đi ra biển và trở về.
Như mọi
buổi sáng tôi ngồi trên băi cát ngắm nh́n biển,
ngắm nh́n mặt trời mọc, ngắm nh́n hải
đảo xa xa, ngắm nh́n những hàng cây dừa già
nua, ngắm nh́n mọi người chung quanh…Có hai
người tôi đặc biệt để ư: đó là hai cha con sáng nào cũng
đi tắm biển.
Người cha khoảng gần 40, c̣n đứa
con h́nh như mới
hơn 1 tuổi. Cậu
bé thật dễ thương cáu kỉnh, chỉ mặc
độc cái quần thun màu trắng nổi bật
trên nước da trắng ngần. Cậu bé được cha ẳm
một tay c̣n một tay cằm tay lái xe gắn máy chở
xuống biển mỗi buổi sáng. Được cha ẳm xuống
biển cậu bé thích thú cười tít mắt, hai tay
vỗ lên mặt nước bắn tung tóe. Trong ṿng tay của cha, cậu
bé h́nh như không biết sợ là ǵ, cứ quơ hai
tay như muốn nhảy xuống nước biển
trong xanh. H́nh ảnh đó
hàng ngày tôi đều ngắm nh́n không chán. Cậu bé thật là hạnh
phúc, trong ṿng tay của cha cậu không biết sợ trời
sợ đất ǵ cả.
Nét ngây ngô thích thú trên vẻ mặt của cậu
bé cho ta thấy được niềm hạnh phúc ấy.
Ṿng tay rắn
chắc của người cha khiến cho mọi
người con đều có cảm giác b́nh an, yên
tâm. Khi lớn lên con cái
thường thích thoát khỏi ṿng tay người cha,
v́ người cha hay quá nghiêm khắc với tính ham
chơi ham vui của con cái, hay cáu gắt nhăn nhó mọi
chuyện v́ áp lực và gánh nặng trụ cột gia
đ́nh.
Khi người cha đă lớn tuổi lại
mong mỏi có ṿng tay của đứa con ôm ṿng qua vai
cha từ phiá sau. Và người
con đó nhỏ nhẹ nói :
“Thưa cha, cha lớn tuổi rồi mọi việc
trong gia đ́nh cứ để con lo, cha chỉ việc
an hưởng tuổi già, vui thú điền viên…”
Vương Vĩnh Hiệp
王永協 <photo>
Nha Trang, Việt Nam,
Tháng 6, 2007
|
|
|
|
|
Last update: 12 June 2007
|
|
|
Copyright © 2005
- 2007 KHAIMINH.ORG | Website Disclaimer
|