LUẬN VỀ GIẤC MƠ

 

 

 

 

 

Ngay từ khi c̣n nhỏ tôi vẫn thường thắc mắc và bâng khuâng về giấc mơ, thế nào là giấc mơ? Giấc mơ xuất phát từ đâu và yếu tố nào tạo ra giấc mơ? Giấc mơ và thực tế có liên hệ ǵ không?

 

Thiết nghĩ cũng có rất nhiều bạn cũng thắc mắc như vậy cho nên tôi xin phép góp vài ư nghĩ về giấc mơ hầu có thể làm sáng tỏ những suy tư về giấc mơ.

 

-         Tại sao có khi ḿnh có thể nhớ lại những giấc mơ khi thức dậy, có khi lại không nhớ?

-         Tại sao lại có những giấc mơ vui tươi hạnh phúc và những giấc mơ hăi hùng khiếp sợ?

-         Tại sao trong giấc mơ ḿnh đang ở một nơi chốn xa xôi và bổng nhiên chuyển sang một nơi chốn khác trong chớp mắt?

-         Ngày nào cũng mơ hay lâu lâu mới mơ một lần?

-         Những giấc mơ gặp lại người quá cố thương yêu, thật sự là như thế nào?

-         Đương nhiên là c̣n rất nhiều câu hỏi thắc mắc khác về giấc mơ v.v. ………

 

Giấc mơ hay chiêm bao thật sự chia ra làm 3 giai đoạn:  Giai đoạn đầu sau khi thể xác mỏi mệt, bắt đầu lim dim đi vào giấc ngủ; giai đoạn hai đi vào giấc ngủ, nhưng ư thức không hoàn toàn đóng hẳn, vẫn c̣n ư thức chút ít những hoạt động chung quanh như tiếng động lớn hay ai va chạm nhẹ cũng có thể làm ḿnh tỉnh giấc; và giai đoạn ba là ch́m đắm sâu trong giấc ngủ. Giấc mơ hay chiêm bao chỉ xảy ra khi ở giữa trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, nghĩa là không thực sự tỉnh và cũng không ch́m sâu vào giấc ngủ. Theo kinh nghiệm của riêng tôi giấc mơ thường hay xảy ra gần sáng, khi gần đến giờ thức dậy, khi giấc ngủ không được trọn vẹn.

 

Không mơ mộng gồm hai trạng thái:

 

1. Ban ngày tỉnh thức, không mơ mộng, cũng như ḿnh không đứng trước tấm kiếng, không thấy bóng dáng trong gương.

 

2. Khi ta ch́m đắm sâu trong giấc ngủ, không chiêm bao mộng mị, cũng giống như ḿnh mặc dù đang đứng trước tấm kiếng nhưng không có ánh sáng, tối tâm bao phủ dầy đặc, cho nên không thể thấy bóng dáng ḿnh trong gương. Cũng như có những phần đất hang động trên địa cầu mà ánh sáng không thể chiếu đến được. Đó là giấc ngủ của những người vô tư, ít vọng tưởng, ít lo lắng, hay khi thân xác quá mỏi mệt, và những vị Thánh nhân công phu thâm sâu, họ thường ch́m đắm thật sâu trong giấc ngủ không mộng mị, ngủ thẳng giấc. Người b́nh thường như chúng ta cũng có những giấc ngủ an lành không mộng mị như vậy nhưng không phải thường xuyên như các vị tu tập thâm sâu.

 

3. Đang ch́m đắm trong giấc mơ:

 

Khi ch́m đắm trong giấc mơ, cũng giống như ḿnh đang đứng trước tấm gương, thấy bóng dáng trong đó. Giấc mơ là sự phản ảnh từ tâm thức, như h́nh ảnh trong đời sống hằng ngày đă được tích lũy trong kư ức ngay trong đời sống này và những h́nh ảnh của nhiều kiếp trước. Giấc mơ thường phát khởi từ những ước mơ thầm kín, những khắc khoải bị dồn nén bởi luân lư xă hội, bởi đạo đức không cho phép, những h́nh ảnh thân thương quyến luyến, những h́nh ảnh thù hận đau khổ, hay ngay cả những khao khát t́nh dục không được thỏa măn, khi ngủ phần tâm vô ư thức vẫn hoạt động, như cuộn phim quay lại những h́nh ảnh được tích lũy trong tiềm thức.

 

Khi mơ thấy gặp những người thân yêu đă qua đời, đó là do ḷng thương mến quyến luyến tích luỹ trong tâm hoặc thấy những cảnh dữ, đó là do ḷng thù hận sợ hăi và hay giận dữ. Trong giấc mơ không có sự giới hạn bởi không gian, tất cả mọi sự đều do tâm phóng đại, khi nghĩ đến nơi nào th́ cảnh ấy tức khắc hiện ra ngay, cho nên khi đang mơ ở một không gian xa xôi và trong chớp mắt lại thấy ḿnh trở về nơi chốn khác. Đôi khi có những giấc chiêm bao ta thấy ta có thể bay được, càng bay cao th́ càng tốt, theo những nhà phân tích về chiêm bao, đó là dấu hiệu của một tâm trạng an lạc hạnh phúc và vô tư.

 

Có một điều vô cùng chí lư và cả một triết lư thâm sâu khi luận về giấc mơ. Có một nhà thơ Trung Quốc ( thật đáng tiếc là tôi không nhớ rơ tên, nếu nhớ không lầm là nhà thơ Lư bạch ) đă nói về giấc mơ như sau:

 

Trong bài thơ ông diễn tả cảnh thần tiên ông đang mơ thành bướm, bay đi đây đi đó, hưởng những mùi hương vật lạ của những đóa hoa tươi đẹp thơm ngát, vô cùng sung sướng và hạnh phúc trong thế giới của bướm. Khi là bướm, nó vẫn thấy và sống thực trong thế giới của nó, nào có hay biết rằng người đang mơ thành bướm. Khi thức dậy ông cảm thấy vô cùng nuối tiếc và ước ǵ ông là bướm, mà chẳng muốn làm người phải kham chịu khổ đau. Đương nhiên khi mơ, ḿnh vẫn nhận thức và cảm xúc được mọi cảm giác như trong lúc tỉnh. Trong giấc mơ ḿnh vẩn có đủ mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, và ư. Ḿnh vẫn có cảm xúc đau buồn, vui sướng hạnh phúc, vẫn sợ hăi khi gặp nghịch cảnh ác mộng, vẫn có thể di chuyển tự do, nói chung trong giấc mơ ḿnh hoàn toàn giống như trong khi tỉnh, nghĩa là ḿnh hoàn toàn không biết là ḿnh đang mơ, đúng vậy không các bạn? Nếu mơ mà ḿnh biết là ḿnh đang mơ th́ không phải là mơ nữa, khi tỉnh rồi mới biết vừa mới trở về từ giấc mơ.

 

Bởi vậy cho nên nhà thơ đó đặt ngược lại rằng có thể chăng bướm đang mơ thành người, giả sử bướm đang mơ thành là ḿnh đây, tất cả mọi sự thấy, nghe và đang sống đây, thế giới mà ḿnh đang tiếp xúc đây ḿnh cho là thật, ḿnh đâu có chấp nhận là ḿnh đang mơ, có phải không các bạn? Một khi tỉnh giấc rồi mới hóa ra ḿnh là bướm vừa trở về từ giấc mơ làm người, hoặc có nghĩa là khi mất thân ngắn ngủi nầy rồi, chuyển qua một cỏi giới khác, ḿnh mới tỉnh ngộ nhận thức được rằng giai đoạn làm người vô  cùng ngắn ngủi so với những cỏi giới khác mà tất cả chúng ta ai cũng phải trải qua. Những cơi khác vô lâu dài so với cỏi vật lư nầy. Giấc mơ hay sự sống ở cơi vật lư nầy ngắn dài tùy theo nghiệp duyên đă tích lũy từ nhiều kiếp trước.

 

Thử hỏi cái thế giới mà ḿnh cho là thật đây với thế giới mà bướm cho là thật có khác biệt ǵ không? Hăy nhớ rằng khi tỉnh rồi ḿnh mới biết là mơ. Không ai đang sống thật mà lại cho là mơ, ngoài trừ những vị đă giác ngộ như các vị Phật, các vị Bồ Tát, những vị chân tu đă giác ngộ, những vị thánh và ngay cả những người b́nh thường như chúng ta cũng có cơ hội giác ngộ được chân lư cao siêu nhiệm mầu đó nếu chúng ta thường xuyên quán chiếu về vô thường và vô ngă. Sự giác ngộ có nhiều đẳng cấp sâu dầy cao thấp, giác ít hay giác nhiều.

 

Các vị đă giác ngộ dậy rằng cuộc đời nầy là giả có, tạm có, không thật như chúng ta nhận thức. Mọi vạn vật đều do duyên sinh mà hợp thành, và có duyên sinh ắt phải có duyên diệt. Đó là định luật của vũ trụ tự nhiên, như định luật sức hút của trái đất do Newton khám phá. Nếu thường xuyên quán chiếu về vô thường ta sẽ nhận thức rơ ràng mọi sự trong trời đất đều biến chuyển thay đổi không ngừng từng sát na, không có ǵ cố định. Khi thấy được sự vô thường từng giây phút chúng ta sẽ giảm bớt sự quyến luyến và sẵn sàng chấp nhận những sự vô thường bất chợt xảy ra cho ḿnh. Sự nghiền ngẫm về vô thường thường xuyên mang đến cho chúng ta những lợi ích thiết thực, như sống an vui từng giây phút trong thực tại, quá khứ đă qua không nên tưởng nhớ đến nhiều v́ nó giống như giấc mộng đă qua và không bao giờ trở lại, quá khứ chỉ có lợi khi ta học hỏi rút tỉa những kinh nghiệm từ đó và để tránh những nguyên nhân đă tạo ra khổ đau đó, chứ đừng để nó kích động gây thêm những cảm xúc đau khổ triền miên trong hiện tại, hỷ xă bớt những chuyện thị phi nhỏ nhen trong cuộc sống thường nhật, giảm bớt sự chấp chước phiền nào, Sự sống vật lư nầy chỉ là một giai đoạn vô cùng ngắn ngủi của chu kỳ hiện hữu của mỗi cá nhân chúng ta trong quá tŕnh tiến hóa vô cùng tận cho đến khi giác ngộ thoát khỏi luân hồi sanh tử. Chân lư không thể nào dùng ngôn ngữ để lư luận và diễn giải mà phải thực chứng.

 

Kết Luận:

 

Nói tóm lại, sinh tử là một việc cực kỳ trọng đại. Khi nào ḿnh nghiệm được cuộc sống nầy như một giấc mơ ngay trong khi đang sống đây th́ ḿnh là người tỉnh thức. C̣n vẫn cho rằng cuộc đời nầy là thật th́ là ḿnh đang mê. Nếu là thật th́ phải trường tồn vĩnh cửu, chứ đâu vô cùng ngắn ngủi và vô thường như vậy. Sự sinh tử như làn sương mù buổi sáng b́nh minh, nắng lên là sương tan biến. Như ta biết có trăm ngàn lư do bất chợt để vĩnh biệt với thân vật lư giả tạm nầy trong thế giới nầy.

 

Hảy thức tỉnh trước khi ḿnh tỉnh giấc biết rằng cuộc sống vật lư ở cơi trần nầy chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi trong quá tŕnh tiến hóa vô cùng tận của sự sống th́ ḿnh mới buông xả bớt những trói buột phù phiếm mông lung của sinh hoạt kiếm ăn hằng ngày. Càng lớn tuổi th́ càng nên dành nhiều thời gian chuẩn bị cho một cuộc hành tŕnh vô cùng hăi hùng mà không ai có thể cùng đi cùng ḿnh được. Một hành tŕnh mà không một ai có thể biết trước nơi chốn và cảnh tượng như thế nào. Bởi vậy cho nên một sự chuẩn bị chu đáo ở cơi trần sẽ rút ngắn thời gian bên cơi âm.

 

Hy vọng rằng sự góp ư thô thiển nầy có thể đóng góp giải tỏa phần nào những khúc mắc trong cuộc sống chúng ta và cầu mong các bạn cao minh, hăy chia sẻ và đóng góp thêm quan điểm hầu mang đến nhiều lợi ích chung cho cộng đồng Khải-Minh chúng ta.  Chân thành cám ơn.

 

 

 

Bac Han  韩博光

Northern California, U.S.A., 23 October 2008

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電子郵件請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2004 - 2008  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer