非走不可的彎路  CON ĐƯỜNG V̉NG KHÔNG THỂ TRÁNH

張愛玲 Trương Ái Linh      韓國忠 Hàn Quốc Trung chuyển ngữ

 

 

 

 (*)

 

_*_

 

 

 

 

 

 

*** Bản dịch Việt ngữ ở phía dưới ***

 

 

非走不可的彎路  張愛玲

 

 

在青春的路口,曾經有那么一條小路若隱若現,召喚著我。

 

母親攔住我說:“那條路走不得。”

 

我不信。

 

“我就是從那條路走過來的,你還有什么不信?”

“既然你能從那條路上走過來,我為什么不能?”

“我不想讓你走彎路。”

“但是我喜歡,而且我不怕。”

 

母親心疼地看我好久,然後嘆口氣:“好吧,你這個倔強的孩子,那條路很難走,一路小心!”

 

上路後,我發現母親的確沒有騙我,那的確是條彎路,我碰壁,摔跟頭,有時碰得頭破血流,但我不停地走,終于走過來了。

 

坐下來喘息的時候,我看見一個朋友,自然很年輕,正站在我當年的路口,我忍不住喊:“那條路走不得。”

 

她不信。

 

“我母親就是從那條路走過來的,我也是。”

“既然你們都可以從那條路走過來,我為什么不能?”

“我不想讓你走同樣的彎路。”

“但是我喜歡。”

 

我看了看她,看了看自己,然後笑了:“一路小心。”

 

我很感激她,她讓我發現自己不再年輕,已經開始扮演“過來人”的角色,同時患有“過來人”常患的“攔路癖”。

 

在人生的路上,有一條路每一個人非走不可,那就是年輕時候的彎路。不摔跟頭,不碰壁,不碰個頭破血流,怎能煉出鋼筋鐵骨,怎能長大呢? 

 

 

 張愛玲

 

 

 

 

 

 

 

 (*)

 

_*_

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trương Ái Linh 張愛玲  tên thật Trương Anh  張煐 (), bút hiệu Lương Kinh 梁京 (1920 – 1995), người tỉnh Hà Bắc, sinh tại Thương Hải, Trung Quốc, mất tại Los Angles, California, U.S.A.. Ông cố ngoại bà là Lư Hồng Chương 李鴻章, một đại thần đời nhà Thanh. Bà là một nữ văn sĩ lớn của Trung Hoa thời đương đại.

 

 

 

CON ĐƯỜNG V̉NG KHÔNG THỂ TRÁNH

 

 

Ở ngă rẽ đường đời của tuổi thanh xuân, từng có một con đường nhỏ mờ mờ ảo ảo gọi mời tôi.

 

Mẹ ngăn tôi lại và nói: “Con đường đó không thể đi được.”

 

Tôi không tin.

 

Mẹ đă đi qua con đường đó. Con c̣n ǵ nữa mà không tin?”

“Nếu mẹ đă đi qua con đường đó, tại sao con lại không thể?”

“Mẹ không muốn con đi đường ṿng.”

“Nhưng con thích nó, vă lại con không sợ.”

 

Mẹ đau khổ nh́n tôi hồi lâu, rồi thở dài: “Được rồi, con nhỏ này quả bướng bỉnh, đường ấy khó đi lắm, hăy cẩn thận trên đường nhé!”

 

Sau khi lên đường, tôi thấy mẹ không hề nói dối tôi. Đó quả thực là con đường ṿng. Tôi đă va vào tường, vấp ngă 1, đôi khi c̣n bị chảy máu đầu, nhưng tôi vẫn tiếp tục đi và cuối cùng đă vượt qua được.

 

Khi tôi ngồi xuống để lấy lại hơi, tôi nh́n thấy một người bạn, tất nhiên c̣n rất trẻ, đang đứng ở ngă rẽ nơi tôi đă đi qua trước đó, và tôi không thể không hét lên, “Bạn không thể đi xuống con đường đó.”

 

Cô bạn không tin.

 

“Chính mẹ tôi đă đi qua con đường đó, tôi cũng vậy.”

“Nếu mọi người đều có thể đi qua con đường đó, tại sao tôi lại không thể?”

“Tôi không muốn bạn đi theo con đường ṿng tương tự.”

“Nhưng tôi thích.”

 

Tôi nh́n nh́n cô ấy, nh́n nh́n lại chính ḿnh, rồi mỉm cười: “Hăy cẩn thận trên đường nhé.”

 

Tôi rất biết ơn cô ta. Cô khiến tôi nhận ra rằng ḿnh không c̣n trẻ nữa, đă bắt đầu đóng vai tṛ của một “cựu chiến binh 2”. Đồng thời, tôi cũng mắc phải “tật khoái cản đường” mà những “cựu chiến binh” thường mắc phải.

 

Trên đường đời, có một con đường mà mỗi người đều phải đi qua, đó là con đường ṿng của tuổi trẻ. Nếu không từng bị vấp ngă, va vào tường trầy da tróc vảy, chảy máu đầu, máu mũi th́ làm thế nào để xương cốt chắc khỏe và trưởng thành được?

 

 

 

Hàn Quốc Trung 韓國忠

年五月二十五日於美國加利福尼亞州洛杉磯

 

 

 

 

 

Chú Thích:

 

(1) 摔跟頭:  Té ngă, vấp ngă.

(2) Ở đây chỉ nhữngtayđă từng trải, giàu kinh nghiệm.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿 郵請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2004 - Present  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer