余光中 Dư Quang Trung (1928 - 2017) là một nhà
thơ, nhà văn, nhà phiên dịch, và là một nhà giáo.
Ông sinh ra ở Nam Kinh, tốt nghiệp đại học và hậu
đại học ở Đài Loan và
Hoa Kỳ, sau từng dạy đại học nhiều
năm tại Hồng Kông và Đài
Loan. Ông cũng từng được Bộ Ngoại
Giao Hoa Kỳ mời sang giảng dạy.
Ông nội
ông khi xưa đă từng mở trường dạy
Trung văn bằng tiếng Phúc Kiến ở Tân Gia Ba,
Mă Lai Á. Trong thời kỳ kháng chiến chống
Nhật, mẹ ông cũng từng ghé Việt Nam khi trên
đường đến Trùng Khánh, tỉnh Tứ
Xuyên, Trung Quốc để gặp chồng.
Nguyên tác
bài thơ “鄉愁 Nhớ
Quê” đă được đưa vào chương
tŕnh giảng dạy văn học tiêu chuẩn cả
Đài Loan lẫn Trung Quốc cho nhiều thế hệ
học sinh.
( Chuyển Ngữ )
NHỚ QUÊ
Thuở
thơ ngây,
Nỗi nhớ quê nhà là một
con tem nhỏ nhỏ,
Tôi
ở đầu nầy,
Mẹ
hiền ở đầu
đấy.
Tuổi làm trai 1,
Nỗi nhớ quê nhà là một
vé tàu hẹp hẹp.
Tôi
ở đầu nầy,
Vợ son
ở đầu đấy.
Ôi, sau đó,
Nỗi nhớ quê nhà là một
nấm mồ thấp thấp,
Tôi
ở ngoài nầy,
Mẹ
hiền ở trong
đấy.
Và giờ đây,
Nỗi nhớ quê nhà là một
eo biển2 cạn
cạn,
Tôi
ở đầu nầy,
Đại Lục ở đầu đấy.
Hàn Quốc
Trung 韓國忠
二零二五年 一月三十一日於美國,加利福尼亞州,洛杉磯
Chú Thích:
1. Mượn ư thơ trong
bài “Chí Làm
Trai ” của cụ
Nguyễn Công Trứ 阮公著 để chỉ tuổi
trưởng thành.
2.
Ở đây
chỉ eo biển Đài Loan. Tác giả viết bài này vào năm
1972, khi ấy Đài
Loan và Trung Quốc
hoàn toàn chưa có thông thương, và trên địa
lư vẫn c̣n ngăn cách bởi eo biển này.
|