|
Như chúng ta đă biết, một
món ăn ngon không thể thiếu gia
vị. Điệu nhạc hay không thể thiếu tiếng
đàn. Cuộc đời không trải qua cay, đắng,
ngọt, bùi th́ sao có được những phút giây ư vị.
Sống mà không ư vị th́ không thể không tẻ nhạt.
Những ngày tháng phong ba, những
phút giây oanh liệt, nếu không có ǵ ghi lại th́ đời
sau ai c̣n biết đến cái hay của thời cuộc.
Nếu không được truyền lại th́ ai biết
đến những trái tim gan góc xé tung trời, những
cơi ḷng u hoài thiên cổ, những chuyện t́nh đậm
nét vàng son, như thế sẽ mất hết tất cả.
Thật đáng tiếc một kiếp người
đến rồi ra đi không để ǵ lại cho
thế sự. Tới rồi lại lui không biết
được cái vui thú của nhân gian. Há chẳng lấy
làm tiếc lắm sao!
Nước không mênh mông không thể
gọi đó là biển cả, vùng đất nếu
chẳng khô cằn th́ sao cho đó là sa mạc. Dù là biển
cả hay sa mạc đi nữa, cũng chưa chắc
khẳng định nó luôn vĩnh hằng như thế.
Hôm nay là biển lớn, ngày mai biết đâu núi lửa
dưới tận đáy đại dương dâng
trào, nham thạch tràn lan, kết tụ thành đồi,
và biển kia không c̣n là biển nữa. Sa-mạc hôm nay
khô cằn, ngày sau thời tiết chuyển biến,
mưa gió triền miên, nước thấm vào đất
khô cằn, cứ măi miết tháng ngày th́ sa-mạc cũng
trở thành hồ, ao, sông, suối. Do thế mà biết,
vạn vật không nhất định, thế giới
luôn thay đổi, cho nên, chúng ta ở trong thế giới
rộng lớn mà không biết đến cái rộng lớn
của thế giới, chẳng khác chi ta ở trong hầm
tối mà muốn nh́n thấy muôn vật hiện bày.
Cho dù, mắt có sáng tỏ đi nữa vẫn không thể
nh́n thấu được. Đấy cũng chính là
chỗ thần t́nh của tự nhiên vũ trụ. Nếu
nắm bắt được lẽ thịnh suy trong vũ
trụ, và nương theo sự biến chuyển ấy
để thăng tiến theo lẽ tự nhiên, th́ cuộc
sống khó bề rơi vào chỗ mất chí hướng.
Thế giới như một khu rừng, người
trong thế giới như muôn loại cây hoa, thời tiết
khí hậu như hoàn cảnh sống ở đời,
luôn luôn thay đổi. Mỗi người đều
tùy theo sở thích của ḿnh để gầy dựng
bản thân ngày càng đầy triển vọng, cũng
như hoa lá trong rừng hút nước thiên nhiên tỏa
hương thơm ngát. Khi bản thân đạt
được lư tưởng của chính ḿnh, th́
đó chính là niềm vui đích thực trong cuộc sống.
Cuộc sống nếu không có chí hướng, không có mục
đích th́ khác nào mũi tên lạc lơng bắn vào hư
không rồi tự rơi vô định. Như chiếc
bèo dập dềnh trên sông, gió cuộn nước
đùa đâu là bờ bến!
Do đó, cuộc sống cần phải
có niềm vui, có niềm vui th́ tâm hồn ngày càng trở
nên an nhàn, không bị buồn, sầu, lo, giận chen lấn.
Không bị buồn, sầu, lo, giận chen lấn tức
là người đă chế ngự được bản
tâm. Bản tâm chế ngự được th́ suy nghĩ
và hành động đều thuận theo lẽ tự
nhiên. Thuận theo lẽ tự nhiên th́ bốn mùa
tươi trẻ, sức sống dạt dào, cơ thể
khỏe mạnh, khi đó muốn đạt được
mục đích của ḿnh trong cuộc sống th́ không
c̣n là vấn đề khó nữa! Đôi ḍng cảm
khái, lạc thú điền viên.
VỊNH CẢNH NGHÈO
Một
củ dưa leo mấy kẻ nghèo,
Chia
năm xẻ bảy c̣n tí teo.
Mái nhà
lụp xụp bay mùi mốc,
Vách nứt
veo veo dế muỗi vèo.
Tới
lớp mũi ḷng quần áo vá,
Về
nhà nhếch nhác trốn bạn theo.
Hỏi
ai có muốn nhà nghèo khó?
Vận
lỡ vui đi chớ eo sèo!
Hoàng Minh 黄明
Nha Trang, Việt Nam 07/2009
|