|
( Chuyển ngữ )
Này bằng hữu, trong lúc bạn
đi từ nơi này đến nơi khác để
t́m người bạn cũ mà đă cách biệt lâu,
khi tới ngă tư lại lạc đường, hỏi
người này hỏi người nọ, cuối cùng
gặp phải một người tốt bụng, người
đó chỉ bày cặn kẽ cho bạn, rốt cuộc,
tính cách chân chất ấy, với tính thật thà
người đó đă bầu bạn và dẫn bạn
đi thẳng đến nhà người bằng hữu
cũ, liệu sau nhiều năm bạn c̣n nhớ ra
người bạn đă dẫn đường kia
không nữa?
Trong lúc bạn cùng với một
người khác tính trạc tuổi nhau đă ngồi
trên chuyến xe qua một đoạn đường,
có phải bạn v́ sự chân thành lại chan chứa
t́nh thân của người kia, v́ sự chất phác lại
có nhiệt t́nh của người kia, v́ có qua mấy lần
vấn đáp đơn giản với người bạn
tốt kia, có qua mấy lần mỉm cười thân
thiện, có qua mấy lần vô ư ngắm nh́n nhau mà nhớ
đến người bạn kia chứ?
Trong cuộc đời mấy
mươi năm của bạn, cùng với một số
người đă qua bao tháng, bao năm, mấy
mươi năm dường như hoàn toàn ngây ngô ngốc
ngếch, họ có quan trọng đối với suốt
cuộc đời của bạn không? trong
lúc bạn rời họ mà đi, sau bao nhiêu năm, liệu
bạn có c̣n nhớ đến người đó
như thuở ban đầu gặp nhau hay không?
Lúc bạn c̣n trẻ, bạn từng
tha thiết yêu qua một người, khóc qua, đau khổ
qua, bệnh tương tư một ḿnh trong thời
gian rất dài trôi qua. Bạn tôn trọng qua, kính mến
qua đối với một vị cấp trên, một
vị sư trưởng, liệu bạn có thể
mang theo những mối t́nh này thắt vào tâm trí vĩnh
viễn hay không?
Cả
đời bạn trong lúc bệnh tật, trong lúc khốn
khổ, trong lúc vất vả, có một số bạn
bè đă giúp đỡ bạn, an ủi bạn;
cũng có một số người đă trốn
lánh bạn, đă vùi lấp bạn, trong những
ngày bạn đắc ư, bạn vẫn nghĩ đến
những người đó hay không?
Cả đời bạn quen
được bao nhiêu người tốt, bao nhiêu
người xấu? Bạn có thể ôm ấp niềm
cảm kích măi măi đối với tất cả những
người tốt, đối với những người
xấu đều ôm ấp nỗi hận thù phải
không? Bạn có nghĩ qua v́ sao có người suốt
cuộc đời của họ và bạn cùng ở
chung nhau nhưng vẫn không có cách nào tiến vào
được trong thế giới của bạn, có
người vừa gặp th́ giống như bạn cũ
tựa thần giao cách cảm đă có từ ngàn
năm?
Đời người vùn vụt
trôi mau, bao nhiêu người khách đi qua. Bạn là
khách qua của một người khác, người
khác là khách qua của bạn, mọi người là
khách qua của vũ trụ. Người có thể măi
măi không quên được mấy? Người mà luôn
ngày đêm nghĩ nhớ có mấy? Đừng để
cho tâm ḿnh quá khổ năo, đừng khắc ghi một
yêu cầu ǵ đấy!
Có một điều không nói
được, nhưng có thể vĩnh viễn không
quên đó chính là sự vĩnh hằng, chính là Duyên. Mà sự vĩnh hằng và Duyên
ở nơi bạn lại có giới hạn như vậy,
th́ bạn cần ǵ phải quá xem trọng?
Nếu bạn biết rơ tất cả
đều là khách đi qua, chỉ có cái hiện tại
mà bạn cảm nhận được mới chính là
tinh hoa, mới là vĩnh hằng mới là Duyên. Tâm tồn
đọng sự cảm kích, th́ tâm của bạn sẽ
thích nhận mọi thứ, cuộc sống của bạn
sẽ lạc quan nhiều, và thân thể của bạn
sẽ khỏe mạnh nhiều!
Hoàng Minh 黄明
Nha Trang, Việt Nam 10/2009
|