|
Lặng lẽ là cuộc
sống thời ấu thơ buộc tôi phải gánh chịu.
Nhưng từ khi tôi hiểu thế nào là nên sống
th́ tôi lại càng lặng lẽ.
·
Lặng lẽ xây đắp
t́nh người,
·
Lặng lẽ vui trong học
tập,
·
Lặng lẽ tỏ
đức sáng của ḿnh trên con đường lư
tưởng và sự nghiệp chốn nhân sinh.
LẶNG
LẼ
Ai bảo ḷng tôi không ướt át
Bao đêm thổn thức dạ khôn nguôi
Hay chăng một mảnh hồn lặng lẽ
Trăn trở nào nguôi dạ bồn chồn
Từ khi tôi biết đời tuy khổ
Nhưng đẹp làm sao ấm t́nh người
Hương thơm lư tưởng ngàn
năm tỏa
Xua tận t́nh sầu vạn dặm xuân!
*
CHỐN
QUAN TRƯỜNG
Ngao ngán mười năm mỏi sách đèn
Quan trường thối nát chẳng thèm
chen
Công danh dơ bẩn vùi thiên cổ
Địa vị bốc mùi lắm kẻ
khen
Thế thời bá đạo chôn anh kiệt
Nghiêng ngửa sơn hà lệ chẳng hoen
Thôi về “lều cỏ” dang chân ngủ
Mộng chí “Vũ Hầu” lạc mấy
phen!
* Lều
cỏ: Ngôi nhà trong vườn
trúc xanh trong rừng sâu, nơi mà Lưu Bị đă ba
lần vất vả không ngại gió sương đến
cầu hiền tài Ngọa Long tiên sinh.
* Vũ
Hầu: Tức Khổng Minh-Gia Cát Lượng,
người có trí nh́n xa trong rộng, trên thông thiên
văn, dưới am tường địa lư, tài thấu
đạt cổ kim, là đương kim kỳ sỹ
thời Tam Quốc Diễn Nghĩa.
* Lạc: Mộng cái chí lớn của
Gia Cát Lượng nên trong giấc nằm mơ
được mấy phen lạc thú.
Hoàng Minh 黄明
Nha Trang, Việt
Nam
07/2009
|