|
CÀ PHÊ BAN MÊ
Ban Mê đất đỏ chập
chùng,
Vườn café nức tiếng nhất
vùng ai ơi!
Mùi thơm, hương ngát nơi
nơi,
Ngất say ngất lịm gọi mời
người ơi.
Hoa Sim hé nụ tươi cười,
Sao em đành bỏ ra khơi sao
đành.
Trong anh chẳng rõ ngọn ngành,
Ngóng trông và đợi ngày lành cụng
ly.
Café ngọt dịu lòng si,
Chỉ mình anh uống sầu bi quá
chừng.
Hoài mong em trở về cùng,
Với anh hai đứa ta chung vui mừng.
Dẫu anh phải đợi trông chừng,
Cho thành hóa đá vẫn ưng em về.
Café ta mãi say mê,
Như người em nhỏ mau về
bên anh.
Tạ Huệ Hạnh 谢惠杏
Atlanta, U.S.A., 09/2008
*
Ban mê nắng bụi mưa phùn,
Cà fê đáng gía tột cùng người
ơi.
Mùi hương thơm ngát trời
ơi,
Lịm say ngây ngất bởi người
cười tươi.
Anh ơi… ở lại mà chơi,
Khi xong anh sẽ nói lời hay
hơn.
Càfê không ngọt nhưng thơm,
Khi anh thấy đắng thì bơm
thêm đường.
Hoài mong em mọi nẻo đường,
Với anh chung đụng vấn
vương cõi lòng.
Ừ thì anh đợi và trông,
Hóa đá hay không vẫn mong em về.
Càfê mãi mãi mình mê,
Anh mong em nhỏ mau về rửa ly.
Trần Mậu Diệm 陈茂炎
Ban Mê Thuột,
Việt Nam,
09/2009
*
Xưa nay ta vẫn cứ thèm,
Nâng ly ta cạn sáng đêm trưa chiều.
Cà phê thuốc lá mỹ miều,
Đề thần khoái cảm phiêu
diêu giữa đời.
Lâm Sơn 林山
East Coast, U.S.A, 09/2008
|