VÀI D̉NG CẢM TÁC VỚI CHUYỆN “BÓ ĐŨA”

 

 

 

 

 

 

BÓ ĐŨA

 

Ngày xưa, có một người nhà giàu, sanh được năm người con. V́ giàu có nên những người con của ông có một đời sống sung sướng thừa thăi về vật chất. Nhưng chuyện đời thường vốn vô cùng. V́ thế, có một, các con ông muốn có hai và cứ thế tánh đua đ̣i lâu dần thành thói quen, đến lúc không tự chủ được th́ đă trở thành ḷng tham vọng. Càng ngày, ḷng tham vọng của con người càng nhiều và lan ra trên mọi b́nh diện. Do đó, họ không biết thế nào là đủ nên lúc nào cũng khổ tâm v́ luôn nghĩ đến sự hơn thua và ganh tị lẫn nhau. Đến khi khôn lớn, cả năm người con nhờ tiền của cha mẹ nên đều giàu có. Tuy mỗi người một cơ ngơi, nhưng vẫn giữ thói ganh ghét tị hiềm căi cọ nhau về những của cải mà họ có. Nh́n cảnh các con không ḥa thuận, người cha buồn lắm. Ông cố gắng khuyên bảo nhưng dù ông có cố gắng thế nào, các con ông cũng không bỏ được ḷng hiềm kỵ lẫn nhau làm ông rất đau ḷng.

Sau một thời gian ngă bịnh, ông biết rằng ḿnh không c̣n sống được bao lâu nữa.  Ông cho gọi các con đến bên giường và bảo gia nhân đem đến cho ông hai bó đũa. Các con ông c̣n đang nh́n nhau ngơ ngác không hiểu người cha có ư định ǵ th́ ông lấy một bó đũa, đưa cho mỗi người một chiếc và bảo:

- Các con mỗi đứa lần lượt bẻ chiếc đũa này và cho cha biết kinh nghiệm về việc các con làm dễ hay là khó.

Ông vừa dứt lời, trong chớp mắt, năm người con bẻ năm chiếc đũa thật dễ dàng.

Nh́n những chiếc đũa găy đôi, găy ba, ông im lặng và các con ông cũng yên lặng đợi chờ. Một lát sau, ông đưa nguyên bó đũa cho người con cả và dịu dàng nói:

- Tốt. Các con đă thành công trong việc bẻ một chiếc đũa. Bây giờ, các con lại thay phiên nhau bẻ nguyên cả bó đũa này cho cha xem.

Người con trưởng cầm bó đũa ra sức bẻ. Anh vận dụng sức mạnh đến nỗi mặt mũi đỏ gay nhưng không làm cho bó đũa gẫy được dễ dàng. Chờ đến lúc anh chịu thua, người cha bảo người con thứ hai tiếp tục. Cũng như người con lớn, người con thứ hai không bẻ được và chịu thua. Ông kiên nhẫn chờ đến khi người con thứ năm bỏ cuộc mới ôn tồn nói:

- Đó, các con xem, thế nào là sức mạnh của sự đoàn kết. Nếu các con cứ tiếp tục hiềm tị chia rẽ nhau th́ các con cũng lẻ loi và yếu đuối không khác ǵ một chiếc đũa và các con sẽ bị kẻ thù bẻ găy dễ dàng. Nhưng nếu các con biết thương yêu đoàn kết lại với nhau như bó đũa th́ không một sức mạnh nào bẻ găy được các con.

Năm người con ông hiểu ư cha và bài học ông vừa dạy. Cảm động và hối hận v́ ăn ở với nhau không phải rồi c̣n làm cha buồn, các con ông ôm lấy ông vừa khóc, vừa hứa là từ nay về sau sẽ bỏ thói tị hiềm ích kỷ để yêu thương đoàn kết với nhau.

Sau đó người cha mất đi.  Năm người con vâng lời cha dạy. Họ rất đoàn kết và thương mến lẫn nhau. Đời sống gia đ́nh họ rất hoà thuận và không một ai có thể cạnh tranh được với sự giàu mạnh trong việc làm ăn buôn bán của gia đ́nh họ.

 

 

( Không rơ tên tác giả )

 

 

      
Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây chụm lại thành ḥn núi cao.


“Cụm từ ‘chụm lại’ khiến người nghe liên tưởng đến sự đoàn kết, đoàn kết đ̣i hỏi sự đồng thuận, đồng ḷng, kết hợp thành khối, thành nhóm chặt chẽ, keo sơn gắn bó.


Trái lại, ‘ḥn núi cao’ gợi ư vươn lên có ư nghĩa hướng dẫn, soi đường chỉ lối, không hề gợi ư keo sơn, gắn bó. Người ta thường nói ‘ư chí vượt hơn núi’, không ai nói đoàn kết vượt hơn núi.”

 

Gia đ́nh là một khối đoàn kết không thể tách rời giống như các bộ phận trên cơ thể của chúng ta:  Tay, chân phải gắn liền với nhau.  Nếu như các bộ phận ấy không đi đôi với nhau th́ không thể tạo thành một cơ thể hoàn thiện đúng không ạ? Câu ca dao trên khuyên chúng ta nếu đứng trước những khó khăn trong cuộc sống, là anh em trong một nhà mà không thương yêu, đùm bọc, che chở nhau th́ không thể thành công trong bất cứ việc ǵ.  Chúng ta chỉ đă tự đào cái hố sâu để chôn vùi tất cả những ǵ chúng ta đang có. Chúng ta là một thể thống nhất th́ phải đoàn kết lại giúp nhau vượt qua mọi gian khó. Cũng giống như câu chuyện “Bó Đũa”, nếu chúng ta tách từng chiếc ra để bẻ th́ rất dễ dàng nhưng khi hợp nó lại thành một bó th́ không thể nào bẻ nổi v́ đó là cả một bó chứ không c̣n là từng chiếc nữa. Chính v́ vậy mà ông cha ta đă đúc kết được những kinh nghiệm trong cuộc sống và truyền lại cho con cháu ngàn đời sau một kho tàng vô giá với những câu ca dao, tục ngữ.   Trong đó có câu:


Một con ngựa đau,
Cả tàu bỏ cỏ.

 

Đây là câu tục ngữ khuyên chúng ta rằng trong nhà có một người đau th́ cả nhà cũng không vui vẻ ǵ mà c̣n mất ăn mất ngủ v́ lo lắng cho một người thân của ḿnh gặp hoạn nạn.  Cụm từ “bỏ cỏ” có nghĩa là cả nhà đều lo lắng v́ một thành viên trong gia đ́nh đang gặp khó khăn cần giúp đỡ. Vậy th́ chúng ta phải biết nương tựa giúp đỡ lẫn nhau cho dù bất cứ hoàn cảnh nào xảy ra th́ anh em trong một nhà phải đoàn kết thương yêu giúp đỡ lẫn nhau và cùng nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đừng v́ lợi ích của bản thân mà làm gia đ́nh không vui, anh em lục đục th́ đấng sinh thành rất đau buồn -- tại sao cùng một khúc ruột do ḿnh sinh ra mà lại không thương yêu nhau?  Con người rồi ai cũng được một lần lên chức làm cha, làm mẹ, th́ ai cũng muốn con cái của ḿnh phải biết hoà thuận, thương yêu nhau th́ tại sao chính bản thân của ḿnh lại không thực hiện được niềm ao ước của ḿnh là thương yêu đùm bọc anh em khi gặp hoạn nạn khó khăn. Chúng ta nên có một sự nhất quán trong hành động cũng như trong suy nghĩ để chúng ta làm gương cho con cháu của ḿnh noi theo.

 

 

Thuỵ Anh  瑞瑛

Illinois, U.S.A., 04 April 2009

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電郵請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2004 - 2009  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer