|
( Tặng các “già” Xuân Quang )
Hoa vẫn thắm trong nắng chiều
vàng nhạt,
Để ươm mầm ôm mộng
những suy tư.
Mảnh vườn hồng
vương lại chuyện thực hư,
Và đâu đó một cuộc
tình chợt thoáng.
Đời là thế chợt qua
như gió thoảng,
Người đi rồi nhung nhớ
mãi quay quanh.
Bóng chiều về xao xuyến mảnh
hồn anh,
Rồi kỷ niệm lại theo
vào nỗi nhớ.
Lòng muốn níu một cuộc tình
đã vỡ,
Để nâng niu ôm lấy mộng
cho đời.
Những ngọt ngào dù một thoáng
chơi vơi,
Ta giữ mãi trong cơn mơ hạnh
phúc.
Ngày thuở ấy trái tim bao cảm
xúc,
Trời trong xanh thêm đẹp những
ước mơ.
Tuổi học trò sao trong sạch
đơn sơ,
Như trang giấy trinh nguyên và trong trắng.
Chiều lại đến
trong ánh vàng nhạt nắng,
Gió vô tình mơn nhẹ những vết
thương.
Ngẩn ngơ hồn theo cơn mộng
vấn vương,
Trong ký ức ánh tà
dương nhớ mãi.
Trần
Hưng 陈兴
California, U.S.A., 13 August
2010
|