|
Ta vẫn để
nỗi buồn trong kư ức,
Biết gởi
trao tâm sự đến cùng ai.
Những xót xa xen
lẫn tiếng thở dài,
Trong đêm tối
ta âm thầm đếm bước.
Ngày với tháng từng
đêm dài thao thức,
Bóng tối về
mang theo nỗi cô đơn.
Chút ân t́nh như
sóng gió từng cơn,
Làm sao biết
nơi đâu là bờ bến.
Ôi dĩ văng khi
xưa ta hằng mến,
Ngập ch́m trong
khói thuốc những nhớ mong.
Kỷ niệm
xưa vẫn len nhẹ vào hồn,
Khi đêm xuống
không gian ch́m mờ ảo.
C̣n ǵ nữa ta nhủ
ḷng khẻ bảo,
Hăy quên đi khi tất
cả rời xa.
Những ước
mơ theo năm tháng nhạt nḥa,
Đừng buồn
nữa khi duyên ta đà hết.
Nhưng vẫn nhớ
kỷ niệm xưa tha thiết,
Mảnh hồn
ta thoáng đôi chút đắm say.
Thật ngỡ
ngàng như lạc bước đêm nay,
Đưa ta
đến một phương trời xa lạ.
Trần Hưng 陈兴
California, U.S.A., 18 October 2008
|