|
THU TRỐNG VẮNG
Ta lặng
lẽ trong nắng vàng héo hắt,
Chợt
thấy buồn khi chiếc lá nhẹ rơi.
Chuyện
hợp tan đau buồn, lắm chơi vơi,
Lòng man
mác nỗi cô đơn lạc lõng.
Đời
lữ thứ giữa trời thu gió lộng,
Hẩm
hiu buồn thân phận của riêng ta.
Bóng
người xưa giờ ở tận phương xa,
Hồn
trống vắng giữa đất trời buồn bã.
Thu em ạ
mùa u buồn của lá,
Thoáng lạnh
dần theo cơn gió heo mây.
Nắng
vàng pha trên thân lá uá gầy,
Như
hối tiếc một vòng tay kỷ niệm.
Hồn
nặng trĩu nhìn trời pha sắc tím,
Lặng
tâm hồn như vướng bóng hình ai.
Chút ân
tình đọng mãi chẳng hề phai,
Giờ
gom lại tưởng chừng như tha thiết.
Đời
phiêu bạt nhìn thu về da diết,
Mãi
đong đưa như chiếc lá lìa cành.
Lòng tiếc
thầm duyên nợ chẳng còn xanh,
Thu héo hắt
con tim buồn vụn vỡ.
Trần Hưng 陈兴
California, U.S.A.,
22 October 2008
Xin mời đọc một số tác
phẩm cuả Trần
Hưng 陈兴.
|