|
|
Cám ơn
già
“TƯ
”
hôm nọ đã tặng một bản nhạc (đăng
phía dưới) làm bâng khuâng lòng người. Biết bao nhiêu kỷ niệm
chợt quay về… Một
kỷ niệm thật ngọt ngào thật êm đềm
dưới thời ký túc xá Khải Minh vẫn ở
mãi trong ta… vẫn
khúc nhạc và giọng hát ấy đã gợi
lại cho ta biết bao kỷ niệm… Một lần nữa cám
ơn già nhiều và tặng lại già 5 đoản
khúc thơ cảm tác ngay sau khi nghe bài hát trên…
“NĂM” X.D.
|
Mình xa nhau bao nhiêu năm rồi nhỉ,
Xót xa buồn theo giá lạnh xuân sang;
Ánh tà dương ru nỗi nhớ vô
vàn,
Buồn hiu hắt với cuộc tình
thuở trước.
Sầu lặng lẽ anh âm thầm cất
bước,
Không gian buồn chết lặng những
lời ca;
Giọng thiết tha qua kỷ niệm
ngọc ngà,
Evis Phương hát “Nhìn Nhau Lần Cuối”.
Ngày xưa cũ như chút gì đắm
đuối,
Thật xót lòng trong rét buốt ngày
xuân;
Sợi tơ tình sao day dứt bâng
khuâng,
Hình bóng cũ trong anh không thể thiếu.
Bài hát ấy với muôn ngàn giai điệu,
Bản nhạc tình như lỡ nhịp
yêu thương;
Khúc nhạc buồn xin đừng mãi
vấn vương,
Trong sâu thẳm giờ chỉ còn aỏ
vọng.
Nay Xuân đến với khung trời
hoa mộng,
Nỗi lạc loài nơi xứ lạ
chơi vơi;
Thoảng bên tai bao điệp khúc buồn
trôi,
Vang trong gió sao tiu đìu hiu quạnh…
5 X.D.
California, U.S.A., 23
January 2009
|