Người
ta có chuyện t́nh tự để kể, c̣n tui buồn
phịa chuyện làm vui… hi hi…
Sau cái ngày 30/4
lịch sử ấy, như cái phong trào, người
ta lại rủ nhau lên rừng làm rẩy. Trong đó cũng có 3 anh chàng, vứt phố
phường lên rừng khai hoang như người ta.
Làm hoài mà cứ đói khổ hoài, một hôm, 3
người cùng rủ nhau đi chùa than thở với nhà
sư rằng:
- Chúng con lam lũ
khổ cực qúa mà không biết cách nào cho hết khổ
hết nghèo.
Nay xin sư cụ
minh triết chỉ bảo dùm. Nhà sư suy nghĩ một
hồi rồi nói :
- Việc này
th́ ta không giúp được, các con hăy t́m Đức Thánh Trần mà hỏi vậy!
Nghe xong cả
3 bèn rủ nhau đi xuống băi biển t́m đến tượng Đức Thánh Trần mà khấn
vái…
Hai
mươi năm sau, trong quán cafe nọ ở gần
cái chổ mà 3 anh bạn kia đă từng đến tượng Thánh Trần
khấn vái. Một anh dáng
mập mạp trắng trẻo, được các em
phục vụ trẻ đẹp săn đón niềm nỡ, mắt liếc
đưa t́nh. C̣n ngồi bên cạnh là anh
chàng dáng người hơi khắc khổ ốm
nhách. Cả hai như trầm
ngâm suy tư, buồn buồn.
C̣n anh thứ 3 th́ không thấy. Anh chàng có cái dáng khắc khổ
mới hỏi anh bạn kia :
- Ngày đó Đức Thánh Trần nói ǵ mà mày lại
đi vượt biên vậy?
Anh bạn kia
trả lời:
- Mày không thấy
sao! Đức Thánh Trần đưa cánh tay chỉ ra biển
bảo: Hăy đi vượt biên thôi đó sao!
C̣n mày?
Anh bạn kia
bổng ngữa cổ lên trời mà trách ḿnh:
- Tao thật
kém thông minh! Tao cứ nghĩ Đức Thánh Trần chỉ tay
xuống biển nghĩa là làm nghề đi biển đánh bắt tôm cá sẽ có được nhiều tiền. Ban đầu cũng khá, đủ ăn, nhưng về sau bị đánh bắt dữ qúa, bằng đủ mọi thứ chất độc, ḿn, điện cao thế. Ai cũng lư sự như thế
này, ḿnh không bắt th́ thằng khác cũng bắt. Lớn to nhỏ bé làm ráo trọi,
c̣n ǵ tôm cá nữa đâu!
Bây giờ tao mới tiều tụy ra như thế
này. Nhưng tao c̣n đở hơn cái thằng
kia. Nó thấy Đức Thánh Trần chỉ tay xuống
biển chắc nó nghĩ có nghiă là hăy nhảy xuống
biển quách đi!
Thế là xong, chẳng c̣n vương vấn ǵ
cái nợ đời này nữa…
Thế mới
hay, cũng chỉ có một cái chỉ tay, vậy mà có
ba cách suy diễn khác nhau và cuộc đời kết cục cũng
khác nhau…
Trương Đạt Dân 张达民
Sài G̣n, Việt
Nam
|