Ở vào thế hệ cuả tôi, thời
tiểu học, hầu như không ít th́ nhiều, ai ai
cũng từng học qua một số bài học thuộc
ḷng cuả nhà giáo Bảo Vân Bùi Văn Bảo (1917 –
1998). Đất Trời Tiếu Lâm 幽默天地 xin đặc biệt
dành đợt này để giới thiệu bài thơ
“LỊCH SỬ PHỞ” do cụ Bùi sáng tác ở hải
ngoại sau năm 1975.
Chân thành cảm ơn,
P. C.
T.
|
LỊCH
SỬ PHỞ
Báo "Ngày Nay”mấy chục năm về
trước,
Ở trang “Gịng Nước Ngược”
mục thơ vui,
Đă có phen chàng “Tú Mỡ” rung đùi,
Làm thơ tếu, hết lời ca tụng
Phở.
“Phở Đức Tụng”, món quà ai
cũng nhớ,
Phở thơm, ngon, béo, bổ, lại
b́nh dân;
Phở rẻ tiền, ăn sẽ
chóng lên cân,
Phở, Phở, Phở, xa gần ai cũng
thích!
Phở buổi sáng của Hà thành thanh
lịch,
Theo Nguyễn Tuân, là vô địch món
ăn ngon,
Hơn hẳn cao lương, chín, nạm,
vè gịn,
Là quốc túy, là quốc hồn dân tộc.
Dù đi xa, khắp biển, trời
ngang, dọc,
Vẫn nhớ hoài về món Phở
quê hương.
Một Chín Năm Tư, Phở lại
lên đường,
Vào miền Nam, vượt Trường
Sơn, Bến Hải.
Theo gót di cư, hóa thành Phở Tái,
Chín, Nạm, Gầu, Gân, Sách, Sụn,
thêm rau;
Húng quế, ng̣ gai, giá sống,
tương tàu,
Đă đánh bạt thật mau môn hủ
tiếu.
Riêng ở Sài G̣n, có rất nhiều bảng
hiệu,
Nào “Phở Ḥa”, “Công Lư”, “Phở
Tương Lai”,
“Trần Cao Vân”, cùng “Bảy Chín”, “Tàu Bay”,
Rồi “Mụ Béo” đến “La Cay”,
“Tầu Thủy”.
Tô “Xe Lửa” đầy, ăn no bí tỉ,
Khiến Vũ Bằng cũng tuư lư,
say sưa,
Viết "Miếng Ngon Hà Nội” thật nên thơ,
Và Phở Gà được tôn thờ
số một…
Tháng Tư, Bảy Lăm, người
người hoảng hốt,
Rời bỏ Sài G̣n, mong dzọt thật
xa,
Sống kiếp lưu vong, bốn biển
không nhà,
Hương vị cũ, sao mà t́m lại
được?
Cho tới khi định cư vào các
nước,
Thong dong rồi lại ao ước
Phở xưa,
V́ muốn ăn nên ai cũng nấu bừa,
Cũng bánh, thịt mà sao chưa đạt
lắm?
Ít lâu sau, kéo về miền nắng ấm,
Tại quận Cam, người Việt
mấy trăm ngàn,
Theo nhu cầu, việc buôn bán mở
mang,
Nên lại có biết bao hàng Phở mới.
Nhưng hầu hết dùng tên xưa để
gọi,
Lại “Phở Ḥa”, “Công Lư”, “Phở
Tương Lai”;
“Trần Cao Vân” cùng “Bảy Chín”, “Tầu
Bay”,
Thêm “Nguyễn Huệ” với “Hiền
Vương”, “Tầu Thủy”…
Khác Sài G̣n, v́ giờ trên đất Mỹ,
Phở đă thành một kỹ nghệ
hẳn hoi;
“Bảy Chín”, “Phở Ḥa”, chi nhánh khắp
nơi,
Cùng bảng hiệu, nhưng nhiều
người khai thác.
Khách hàng Việt, Nhật, Anh, Tàu, Mỹ,
Pháp,
Ăn một lần rồi nhớ
măi, ăn luôn;
Phở Việt Nam ngon, bổ, sẽ
trường tồn,
Giành địa vị độc tôn
vùng tỵ nạn…
Ở Tàu trước, Phở là
“Ngưu Nhục Phấn” (牛肉粉),
Sang Việt Nam vẫn nấu với
ḅ, gà;
Nhưng nhờ tài chế biến của
dân ta,
Phở sẽ hóa thành “tinh hoa” đất
Việt!
Bảo Vân Bùi Văn Bảo
|