TIẾU LÂM - 幽默 (#44)

负责搜集& 編輯:  潘正書先生  *  Phan Chánh Thơ Tiên Sinh Phụ Trách & Sưu Tập

 

 

 

“开”字与“升”字

 

 

读大学时候,论文答辩老师拿着一篇论文在喊:“李朝开--”,“李朝开--”......。喊了好几遍也没人应,答辩老师有些生气了,就提高嗓门继续喊:“某系某班的李朝开--”“某系某班的李朝开--”......喊了几遍也没人应。

 

后来,一同学走近答辩老师说:“老师,你叫的这个人是不是李朝升?”

 

答辩老师睁大眼睛仔细看了看毕业论文后说:“嗯,是李朝升。”

 

从那以后,我们就喊“李朝升”为“李朝开”了。

 

 

日子过得真快

 

日子过得真快,一转眼就是半秒,我试过,不转眼也是半秒。

 

 

 

 

 

 

你的女人又换了

 

一同事总喜欢和我开玩笑,一见面总是要弄出点笑话来。一日,我机会来了,见同事带着妻散步,我们正好相遇,我突然跟同事说:“你的女人怎么又换了?经常带出来散步的那个不是她啊!”

 

说完,我偷笑着走开了,他的妻却瞪大眼睛看他,弄得他解释了半天。

 

 

揭穿

 

一日,我跟一外单位的朋友说:“最近太忙了,开会的材料从头到尾都是我写。”

 

朋友:“你们单位那么多人,怎么所有材料都让你写啊!”

 

同事:“你别听他瞎说,他是写开会前的《欢迎词》和结束时的《闭幕词》。”

 

 

 

 

 

 

SAO ĐĂ VỘI CHẾT

 

Một ông thầy lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lăo đột ngột lại hỏi:

- Lăo nghe thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đă chữa khỏi được mấy đám rồi?

Ông lang quả quyết đáp:

- Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi là chữa khỏi hết.

Ông lăo cau mặt nói:

- Thầy quên rồi à? Thầy bảo thằng cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm th́ khỏi, sao nó mới uống được ba tháng đă chết?

Ông lang xua tay nói:

- Rơ ràng tại cậu nhà không chịu nghe lời tôi. Tôi bảo uống thuốc một năm, sao mới uống ba tháng đă vội chết? Cứ uống thuốc đủ năm, xem có khỏi không nào?

 

 

 

CẦN BAO NHIÊU

 

Nửa đêm có tiếng đập cửa. Chủ tiệm cầm đồ hé mở cửa ra coi ai, liền bị mấy họng súng đen gí vào đầu nên run rẫy hỏi : "Các ông cần ǵ ?"

"Vàng."

"Bao nhiêu ?"

"100kg."

"Cục vàng của tôi nặng khoảng 105kg được không ?"

"Càng tốt."

Ông hí hững : "Cục vàng yêu quư của anh, dậy đi, có người đến đón em đi này !"

 

 

 

KHÔNG CAN THIỆP

 

Trong phiên ṭa xét xử vụ cướp của giết người, quan ṭa hỏi nhân chứng là con rể của nạn nhân: "Thế tức là anh có nh́n thấy bọn cướp bóp cổ bà mẹ vợ của anh à?".

- Thưa ṭa, nh́n thấy ạ.

- V́ sao anh không xông tới giúp?

- "Tôi cũng định vào trợ giúp nhưng thấy bọn cướp tự giải quyết được nên tôi quyết định không can thiệp nữa", nhân chứng thản nhiên đáp

 

 

DẤU HIỆU CỦA BỆNH ĐIẾC

 

Thưa bác sĩ, xin ông cứu chồng tôi ngay. Anh ấy bị điếc.

- Lâu chưa?

- Mới hôm nay thôi ạ.

- Sao bà biết đích xác thế?

- Hôm nay, anh ấy đi cùng tôi vào cửa hàng bán quần áo. Khi cô bán hàng nói giá tiền, đáng lẽ mặt chồng tôi phải tái đi khiếp hăi, thế mà anh ấy vẫn tủm tỉm cười ngớ ngẩn trông tội tội…

 

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電郵請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2004 – 2009  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer