HOẠ “NGỦM
CÙ ÐÈO”
( Thơ Trào Phúng )
(1/4)
Cỏ mượt Trâu già mãi bám đeo,
Ai đem thịt mỡ để
trêu Mèo?
Thèm chua, từ chối ăn nhiều
kẹo,
Hảo ngọt bám vào: Ngã mấy keo!
Dối trá vợ nhà, cong lưỡi
lẹo,
Gian ngoa em bạn, với tay khèo…
Ði đêm ăn vụng, mồm leo lẻo…
Lắm mối cam đành, lạnh ngủ
queo…
*
(2/4)
Nương tay Bà Phán: (Ba lăm hèo…)
Thằng nhỏ nghe rồi da thịt
teo!
Thấy gái nhởn nhơ không chọc
ghẹo.
Nhìn hoa mơn mởn, chẳng leo trèo…
Chồn chân nẻo ái, đi vênh vẹo,
Mỏi gối đường ân,
đứng thở phèo…
Trói buộc, nợ tình còn lỏng lẻo?
Cành vàng, lá ngọc, giá trăng treo…
*
(3/4)
Cám treo, Bát Giới: Mỏ đành treo!
Hạn hán quanh năm, cạn chuối,
bèo!
Bủa lưới, săn nai, ra sức
kéo,
Hái hoa, bắt bướm, ráng công leo…
Cháo khuya không có: Thân sao béo?
Cơm tối chẳng còn, miệng
méo meo.
Gẫm lại chuyện tình sao lạc
nhẽo?
Vợ già bồ trẻ, mỏi
lưng đèo…
*
(4/4)
Ðèo Heo (Tuổi Hợi) vẫn là Heo.
Ốm téo, quanh năm, gió thổi vèo…
Lẹo tẹo nằm mơ ngày gọt
đẽo,
Lèo tèo dệt mộng tối cheo veo.
Thập thèo nên bị hai tai xẻo!
Có thẹo phải cam, một kiếp
nghèo!
Dái thẻo ụi chuồng, ót ét dẻo…
Chọn lầm: (Bát Giới) khổ
thân theo!!!
( Họa đùa
“zui”, xin thông cảm )
Du Sơn Lãng Tử 游山浪子
Bắc California, U.S.A., 9/2009
|