TIẾU LÂM - 幽默 (#52)

负责搜集& 編輯:  潘正書先生  *  Phan Chánh Thơ Tiên Sinh Phụ Trách & Sưu Tập

 

 

 

 ()體字的優越性!

 

 


筆者兩度赴中國大陸旅遊,對簡體字頗不習慣,也深覺不以為然,例如:一個「干」字,既可以作「乾」,也可以作「幹」,實在教人困惑!返台時,便以簡體字的缺陷,略帶詼諧語調,作對聯一則。

 

上聯曰:「麵無麥、愛無心、單翅能飛 
下聯曰:「餘不食、親不見、無門可開

 

麵無麥」,中國大陸的「」字,就用「」字來代替,沒有左邊的「」字;「愛無心」,大陸的「」字當中沒有「」字();「單翅能飛」,中國大陸的「」字(),只有一個翅膀,且底下沒有「」字,戲稱為「單翅能飛」。

餘不食」,中國大陸的「」字,就是一個「」字,沒有左邊的「」字,若銜接上聯,就是沒有「」的「」,我不吃;「親不見」,中國大陸的「」字,右邊沒有「」字(),若銜接上聯,就是沒有心的「」,親情不見了;「無門可開」,中國大陸的「」字,沒有上頭「」字(),既然單翅都能飛翔,無門可以開啟,也就不足為奇了! 


退休後,每周擇一日擔任導覽志工,常為中國大陸人士介紹總統府的歷史文物,也特別引用上述對聯,來說明正體字的優越性。

 

有時觀眾興致之餘,提問「那橫批呢?」我說:「有人給我「不生而」的橫批,因為中國的「」字,下頭沒有「」字();又有人給我「死無全屍」為橫批,因為中國的「」字,就用「」字來代替。」

筆者認為最好的橫批,就是「郎不歸鄉」,因為大陸的「」字,右邊沒有一個「」字()。有位中國女性觀眾聽我講述之後,說:「不行!我們的情郎要歸鄉。」我說:「若要情郎歸鄉,就請你們改用正體字吧!

 

 

夏進興 -- 總統府首席參事( 台北市 )

 

 

 

 

 

 

 

CẤM BƠI

Mùa nè nóng bức làm ai cũng muốn đi tìm những hồ bơi mà ngâm mình cho mát.  Một cô gái nọ ghé qua một công viên và thấy 1 cái hồ bơi nước rất trong mà xung quanh thì không có ai cả. Cô bèn ngó qua ngó lại rồi quyết định cởi đồ ra để tắm.


Khi cô vừa cởi đồ xong và chuẩn bị bước xuống hồ bơi thì có 1 anh bảo vệ từ trong bụi cây bước ra và nói:


- Xin lỗi cô, cô không được tắm ở đây!


- Cô gái vừa thẹn thùng vừa lúng túng hỏi lại: Thế thì tại sao ông không ngăn cản tôi sớm trước khi tôi cởi đồ ra???


- Anh bảo vệ trả lời: Thưa cô nơi đây chỉ đề bảng “Cấm Bơi” thôi chứ không có bảng “Cấm Cởi Đồ” và tôi thì chỉ làm theo bổn phận của mình ạ.


Cô gái… speechless… không nói được lời nào…

 

 

 

CHẬM BIẾT NÓI

 

Có 2 vợ chồng nọ sinh được 1 đứa con trai rất kháu khỉnh, gã bố mừng tột đỉnh, cứ hí ha hí hửng, láu cá vô cùng, gặp bạn bè ai gã cũng khoe “vợ tôi hiền thục lại biết sinh con!”

 

Tuy nhiên, đến tận 2 tuổi nó vẫn chưa biết nói.  Dù cả nhà cố gắng tập nói nhưng thằng bé cũng chỉ kêu vài tiếng ú ớ.

 

Rồi đến năm 3 tuổi … rồi 4 tuổi … nó vẫn chẳng nói được câu nào.

 

Phải đến lần sinh nhật thứ 5 thằng bé mới nói được 2 tiếng:  “Ông Ngoại!”

Khỏi phải nói cả gia đình sướng đến phát điên, nhất là gã bố, mở tiệc ăn mừng tưng bừng.  Nhưng, đến ngày hôm sau thì ông ngoại thằng bé qua đời…  Thế rồi nó lại rơi vào im lặng suốt 1 tháng.


Sau 1 tháng đó thằng bé lại bật ra được 2 tiếng nữa: “Bà Ngoại!”

Sáng hôm sau bà ngoại thằng bé lại qua đời.  Rồi nó lại rơi vào im lặng.

 

Cả nhà bắt đầu thấy lo sợ …

 

Thế rồi ngày đó cũng đến, thằng bé cất tiếng gọi: “Bố ơi!”


Người bố buồn chán, ăn một bữa cơm ngon cuối cùng trong đời rồi lên giường nằm chờ trời sáng, đợi cái chết. Đợi lâu quá ông ta ngủ quên mất.  Sáng sớm hôm sau ông ta bị đánh thức bởi tiếng kêu khóc thảm thiết từ bên nhà hàng xóm.


Ông hàng xóm đã qua đời!

 

 

 

 

 

 

***  投稿電郵請寄 ***

Bài vở & hình ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2011  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer