*
|

|
|
|
|
|
11.11.2009
|
|

    
|
|
|
|


Chi Nhất Lăo Tẩu
Đà Nẵng, Việt Nam, 11.2009
|
|
MỪNG
SINH NHẬT
“VƠNG”
NHÀ TR̉N 5 TUỔI
“Vơng” ( 网
) nhà thành lập đến nay,
Vừa tṛn năm tuổi đă bay khắp trời.
Năm châu bốn bể dạo chơi,
KHẢI MINH
dot ORG không vơi nghĩa t́nh.
Thu
về kỷ niệm tháng sinh,
Nhận bao lời chúc đẹp xinh trường tồn.
Vững chân đứng giữa Càn Khôn,
Chung tay kết nối t́nh nồng Khải Minh.
Chúc mừng trạm web nhà ḿnh,
NĂM năm sinh
nhật, ấm t́nh thương yêu!
Từ Nguyệt Hoan
徐月欢
Nha Trang, Việt Nam, Mùa Sinh Nhật
KHAIMINH.ORG
2009
*
Chúc mừng sinh nhật
“vơng”nhà,
Tṛn đầy NĂM tuổi thật là đáng yêu.
KHẢI MINH
dot ORG mỹ miều,
Nghĩa t́nh thắm thiết thật nhiều yêu thương.
Cám ơn thi hữu bốn phương,
Đem ḷng yêu mến thêm hương cho đời.
Văn thơ bay bổng tuyệt vời,
Góp phần trang sức rạng ngời web ta.
Mừng vui sinh nhật hát ca,
Chúc cho
trạm
web thật là rạng danh.
5 X.D.
California, U.S.A., November 2009
|
|
Congratulation on the
5th anniversary of
KHAIMINH.ORG.
It is a great site for us to read and
learn. One is old only when he or
she stops learning.
Vinh Ly
李庆荣
Northern California, U.S.A., 11/2009 |
*
NEW
HAPPY
BIRTHDAY !
Remember the first time you visited the
site?
With old school and logo in sight
It's a little old, but it's a treasure
Make you smile with little pleasure
Does it make a special bond?
From the first year, and many beyond
In celebration of
KHAIMINH.ORG five years
Come to the web and cheer
A year with precious moments together
A year to share memories with each other
Make you laugh with poems and stories
Brighten up your days, sweep away you
worries
Yet, another year to build
Another year to sharpen up your skill
Provides alumni with love and laughter
So add it to your "favorite" website
forever.
HAPPY BIRTHDAY!
Ung Suy Phan
潘翠膺
California, U.S.A., November 2009 |
|
     
|
DẬY
ÁNH DƯƠNG HỒNG
青山依舊在,
幾度夕陽紅。
“Thanh sơn y cựu tại
Kỷ độ tịch dương hồng”
( Núi xanh muôn vạn thuở
Bao độ ánh chiều hồng? )
Không biết tự lúc nào, mỗi khi kỷ niệm một ngày ǵ mà liên quan đến nỗi
xót xa bùi ngùi, nuối tiếc nhớ thương khi phải nén chịu cảnh đau thương
v́ mất mác một h́nh ảnh thiêng liêng đầy gắn bó, th́ người ta thường hồi
tưởng lại những bóng h́nh thân yêu trong dĩ văng, để từ đó, đem những
tâm tư t́nh cảm riêng của mỗi người xít lại gần nhau hơn, sưởi ấm tinh
thần người ta hơn, đặc biệt là xoa dịu nỗi buồn không biết tỏ cùng ai
khi ngôi trường Khải Minh thân yêu từ thưở nào, nay đă không c̣n tiếng
cười thực sự vui vẻ tay bắt mặt mừng mỗi khi đồng học tương phùng, thầy
tṛ sum họp. Thế rồi, “Vật đổi sao dời” “Bèo trôi theo nước” đâu là ngôi
trường để nuôi dưỡng những trái tim đầy nhiệt huyết nữa? Tháng năm dằng
dặc, tâm chí mơi ṃn. Tất cả những huynh đệ, sư-đồ trước đây đành tạm
mượn “vơng lưới” liên thông để cùng nhau trút nỗi ḷng tâm sự. Qua đó,
vừa “ôn cố nhi tri tân”, vừa trao nhau chút t́nh cảm thân mật thể hiện
bằng những tư tưởng hay đẹp, bộc lộ những lời thơ, những cảm xúc và chia
sẻ nhau về những mảnh đời quạnh quẽ. Hầu mong, đóng góp thêm một đóa hoa
thơm, một tấu khúc du dương, một tách trà đậm vị. Âu cũng là một trong
những thú vui đóng góp nhân dịp lễ kỷ niệm Đệ
Ngũ Chu Niên ngày 11 tháng
11 năm 2009 (2+9 cũng =11).
Bát
nước đầy dẫu châm bao nhiêu cũng tràn chứ không chứa thêm, bát nước vỡ
đổ ra đất dù hốt lại bao nhiêu vẫn không hề đầy. Nhưng có một thứ càng
phát huy bao nhiêu th́ càng tác dụng bấy nhiêu mà không hề vơi cạn. Đó
chính là “Nhất minh đăng” (Một ngọn đèn sáng). Thắp một ngọn đèn th́
chiếu sáng một góc màn đêm u tối, thắp hai ngọn đèn ánh sáng lan tỏa
rộng hơn, rồi ba ngọn đèn, bốn ngọn đèn và cứ thế đến mười ngọn đèn,
trăm ngọn đèn, vạn ngọn đèn, cho tới ngọn ngọn đèn không thể nào đếm xuể.
Khi đó, ánh sáng càng lan tỏa rộng thêm, từ một góc trời u tối đến cả
một thôn, một xóm, một làng, một huyện, một thị thành, một quốc gia, rồi
khắp cả thế giới. Mỗi người đóng góp thắp lên một ngọn đèn th́ ánh sáng
càng tăng lên gấp bội, thử hỏi c̣n có chỗ nào tối tăm mà ánh sáng không
chiếu đến được!
Và
có một thứ khó ai ngăn nỗi. Đó là “Khát vọng”. Thật vậy, khi ai đó đă
đam mê một thứ ǵ thích hợp với ư ḿnh th́ chẳng quản gian lao theo đuổi
không hề biết mệt mơi. Một người hành khất cùng đường họ chỉ mong có
được bữa cơm từ hảo khách. Một đứa trẻ mồ côi khao khát t́nh yêu thương
của cha-mẹ, một cụ già hiu quạnh khao khát sự đùm bọc từ trái tim hiếu
thảo của người con, một người đau bệnh quằn quại khao khát có thuốc hay
chữa trị, người nông dân chỉ khao khát mưa thuận gió ḥa để được mùa vụ
lớn, và một cường đạo th́ khao khát có được bạo quyền thống trị. Tất cả
những khát vọng của loài người đều không sao tránh khỏi. Và cũng chính
khát vọng này đưa người ta hoặc tới đỉnh vinh quang, hoặc đẩy ḿnh vào
bến bờ vực thẳm. Đến thời điểm nào đó, th́ ai nấy cũng ngộ ra một điều
đáng tiếc. Đó là tại sao Tấm thân đáng quư của ta suốt cả đời chỉ cúc
cung tận tụy cho ngoại cảnh xô bồ, khiến cho tuổi già đeo bám trên da
theo từng ngày tháng, tâm trí mờ lu từng khắc từng giờ. Rồi cuối cùng,
Ḿnh thu hoạch được ǵ từ cuộc sống? Tất cả đều không! Tất cả những ǵ
chúng ta có được đều là dĩ văng. Một dĩ văng buồn-vui hư ảo được ghi lại
trong tiềm thức mỗi khi bản tâm ta trống trăi, vắng lặng, và cứ thế
trong chỗ vắng lặng đó, cái hư ảo của cuộc đời “vui, mừng, yêu, ghét,
giận, đau xót, lo sợ ” thi nhau trỗi dậy. Khiến cho ḿnh cứ u hoài rồi
lại u hoài không ngày ra khỏi.
Trong thời đại kinh tế thị trường, từ giới chính khách cho tới các nhà
làm kinh tế, đến giới văn học nghệ sĩ hay giới nông phu b́nh dân đều
không khỏi ảnh hưởng đến môi trường kinh tế nóng bỏng “ba ch́m bảy nỗi”
công nghiệp hiện đại này. V́ thế, ảnh hưởng không nhỏ đến quan niệm sống,
đến lập trường lư tưởng nhân sinh và cả nghiệp “văn chương thiên cổ sự”
nữa! Thật tiếc, kho tàng vô giá mấy ngàn năm của thánh hiền khổ tâm v́
nhân loại đă “ṃn gót lỏng trán” lập nên, cuối cùng thành những trưng
bày phẩm mà ít ai quan tâm đến. Những tác phẩm nỗi tiếng như “Tôn Tử
Binh Pháp” có giá trị liên thành, lư luận sâu sắc, phân tích, đánh giá
sự kiện chiến tranh và ứng dụng qua nhiều góc độ lại cũng bơ vơ giữa chợ
đời lạnh nhạt. Những tâm tư người đời nay không cảm nhận được nỗi ai oán
quặn đau khi bị thời cuộc tước mất đi cái thiêng liêng nhất trong tim
ḿnh. Đó chính là tâm hồn.
Tâm
hồn là nhựa sống của con người cũng như gốc rễ là nguồn sống của thảo
mộc. Thảo mộc không có gốc rễ th́ không hút được nước nên dễ bị khô héo
rồi chết.
Người không có tâm hồn th́ không tiếp thu được những cái hay đẹp huyền
diệu của vũ trụ nên luôn bị cuộc sống đời thường lôi cuốn rồi mê hoặc.
Từ chỗ mê hoặc đó, khiến cho ư chí người ta sụp đổ, thiếu định hướng
trên lộ tŕnh phấn đấu cho sự nghiệp, do đó, không cảm thấy khao khát
thực hiện hoài băo ḿnh. Hoài băo chính là người bạn thâm giao gắn bó
bền bĩ với ḿnh nhất, lúc khí trời oai bức hay khi giá lạnh, lúc bị
người t́nh ruồng bỏ hay lỡ vận sa cơ, lúc vinh quang hay tủi nhục, tất
cả mọi thứ đều thay đổi và xa lánh ḿnh, nhưng riêng chỉ có một người
bạn từng giây, từng phút, từng ngày, từng tháng, từng năm, từng ư niệm
luôn luôn âm thâm ở bên chính ta. Chỉ có điều, Bản thân ta có nhận ra
người bạn đó không? Hay ta đắc ư th́ quên, rồi đến khi buồn đời lại nhớ.
Ḿnh dẫu vô t́nh nhưng người bạn kia không hề bạt bẽo. Đấy thực sự là
người bạn chân thành nhất của đời người. HOÀI BĂO! HOÀI BĂO!
Hoàng hôn loang đổ, bóng chiều tà lặng lẽ về Tây, những ngọn núi xanh
hiện hữu trước mặt ta giữa ban ngày cũng dần dần bị màn đêm bao phủ,
càng về khuya sương đêm càng ngấm lạnh, càng cảm thấy tịch liêu với bến
nước con đ̣ neo đậu dưới chân núi hoang vu. Đấy chính là chỗ lư tưởng
nhất để tâm hồn ḿnh được vắng lặng, mặc tưởng lại những kỷ niệm đầy yêu
dấu, khơi dậy nguồn sống dào dạt vươn lên sự nghiệp cao đẹp. Cũng chính
ngôi nhà thiên nhiên vắng lặng này mà những bậc vĩ nhân ra đời từ đó!
Trong tiếng suối ŕ rầm như thác đổ măi miết từ thượng nguồn chảy xuống,
ḥa với tiếng gió xào xạt thoảng ngang, ta cứ thảnh thơi tựa đầu trên
tảng đá nh́n tận bầu trời đêm đầy ánh trăng sáng huyền diệu kia, một
không gian êm thấm, cùng với hàng triệu triệu tinh tú lấp lánh như muốn
kết bạn với nhân gian. Thỉnh thoảng, lại có một vài giọt sương đêm đọng
lại trên từng chiếc lá rừng rơi xuống khuôn mặt ta khi đang thưởng thức
bầu trời đêm trong không gian tĩnh mịch của núi rừng. Một không gian
không của riêng ai. Không riêng một quốc gia nào. Mà có khắp tất cả
trong trái tim ta. Nếu trái tim biết thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên để
gởi gắm kỷ niệm ḷng ḿnh.
Trong bầu không khí thơ mộng huyền diệu này, tất cả chúng ta hăy khơi
dậy ánh sáng nơi ḷng ḿnh, khơi dậy niềm tự hào sẵn có nơi ḿnh, để xua
tan những tháng ngày buồn thương về ngôi trường cũ, thay vào đó, xây
dựng một ngôi nhà “Liên mạng” ngày thêm phong phú, đậm chất văn chương,
giàu tính nhân văn, hùng mạnh về ư tưởng để bù đắp những dĩ văng ngày
xưa. Vậy, chúng ta lẽ nào không chịu thắp lên một ngọn đèn chiếu sáng
một ṿm trời, cùng nhau thắp đèn chiếu sáng muôn nơi. Mặc niệm về quá
khứ đau thương để xây dựng khát vọng hoài băo lớn, làm bùng cháy lên
ngọn lửa trí tuệ bất diệt với tháng năm đầy băo tố. Có như thế mới xứng
đáng là môn đệ dưới mái trường Khải Minh. V́ Khải Minh chính là Khơi dậy
nguồn sáng. Một danh xưng đầy ư nghĩa lẽ nào chúng ta lại thờ ơ để lăng
phai theo năm tháng?!
Thật khó thể nào quên được cảnh “Yên ba giang thượng sử nhân sầu.”
Hoàng Minh
黄明
Nha Trang, Việt Nam 11/2009 |
|
|
MỪNG
SINH NHẬT
KHAIMINH.ORG
TR̉N 5 TUỔI
KHAIMINH.ORG
nghe
sao mà thân thương thế!
Ngày 11/11/2009
KHAIMINH.ORG
sẽ tṛn 5 tuổi. Vốn là cựu học sinh trường Trung Học Khải Minh và cũng
là một độc giả trung thành với Web nhà, tôi xin chúc mừng ngày sinh nhật
và cũng không quên chúc cho toàn ban biên tập nhiều sức khoẻ để có đủ tinh
thần tiếp tục phục vụ cho toàn thể công dân Khải Minh và các bạn cùng ở trên
hành tinh thân yêu của chúng ta.
CHÚC MỪNG!
CHÚC MỪNG!
Dưới đây là một đoạn tùy bút ngắn để làm quà sinh nhật đến
KHAIMINH.ORG.
Sáng
hôm nay tôi phải thức dậy sớm hơn thường lệ, v́ có hẹn cô nha sĩ để khám
răng định kỳ. Tiết trời hơi lành lạnh trong những ngày cuối mùa thu, tôi
vội khoác cái áo ấm với logo của hăng Boeing do người bạn tặng cho, tôi có cảm giác rất thoải
mái và trông vẽ cũng oai oai, rất tiếc là anh không phải là nhân viên của
FBI. Tôi tới nơi đúng giờ đă hẹn. Sau khi xem xét xong, cô nha sĩ khá
xinh lấy trong hộc tủ hai hàm răng bằng thạch cao và giải thích rằng:
- Những
cái răng của chú sẽ không c̣n dùng được nữa, phải thay thế bằng những
cái giả.
-
Những
cái răng giả này gắn chết vô hàm răng hay sao?
-
V́
số răng hư hơi nhiều nên phải làm loại sáng đeo vào và tối gỡ ra mới được.
Chú về suy nghĩ lại rồi hẹn ngày làm răng nha chú!
Tôi
ra về trong đầu vẫn c̣n suy nghĩ hoang mang, không lẽ nào ḿnh phải đeo hàm
răng “Biệt Động Quân” này sớm thế?! Sáng đưa nó ra tuyến đầu chiến đấu
với cơm, phở, ḿ, hủ tiếu… tối rút về hậu cứ trong cái ly nhỏ bé, di chuyển
chỉ vỏn vẹn hai vùng chiến thuật… Tôi cảm thấy thật chán phèo, nhưng rồi tự
an ủi lấy ḿnh. Trời đất ơi, bỗng dưng ḿnh trở thành members của hội thiên
tài quốc tế cũng tốt thôi -- vừa đánh răng vừa hát đâu mấy ai làm
được việc này.
Có
điều không biết rồi đây ḿnh sẽ hát bài ǵ hé? Chả lẽ lại là: “Biệt Động
Quân, sát! Biệt Động Quân, sát!” Thôi! Thôi! Ghê quá! Ḿnh thuộc loại
bạch diện thư sinh thứ thiệt ấy mà. Hay là ḿnh hát bài “Kẻ Phụ T́nh”
(
负心的人
)… cho rồi…
Tôi
tự nhủ… À, bài này cũng có lư… có lư… v́ người phụ ta chứ ta chưa phụ người…
Vương Tuy Thâm
王绥深
California,
U.S.A., 11/2009 |
|
|
CHÀO MỪNG
ĐỆ NGŨ CHU NIÊN
NGÀY THÀNH LẬP
KHAIMINH.ORG
Thời gian măi
trôi, mới đó mà ngày kỷ niệm đệ ngũ chu niên ( 11.11.2004 – 11.11.2009 )
ngày thành lập trạm nhà thân thương lại đến rồi. Nhanh nhĩ!
Là “Độc Giả Trung
Thành Số Một”, tôi rất muốn có dăm hàng chúc mừng và chia vui cùng các
bậc sư trưởng, các bạn “đồng song”
(
同窗
), các bằng hữu, và luôn cả các độc giả
thân hữu năm châu. Trong NĂM năm qua, mỗi
khi đến ngày sinh nhật web nhà, năm nào tôi cũng
cố bắt đầu bằng những lời
cảm ơn chân thành gởi đến các thầy, cô, bạn bè, thân hữu gần xa đă
chung lưng góp sức xây dựng, bồi đắp web nhà để vững bước đi lên hầu
thắt chặt t́nh cảm thầy tṛ, bạn bè cùng niềm mong mỏi ngày càng tốt đẹp
hơn.
Song, năm nay tuy
cũng trong ư niệm đó, nhưng tôi muốn làm chút ǵ khác hơn cho đở tẻ nhạt.
Suy đi nghĩ lại, thôi th́ tôi sẽ gởi đến các bạn bài viết dưới đây thay
lời chia vui và cảm tạ nhé:
TUỲ BÚT SAU KHI ĐỌC
“NHỚ CHA THÍCH” CUẢ GIÁO SƯ NGÔ VĂN LẠI
Nói về thi ca
Việt Nam, cá nhân tôi rất thích những vần thơ lục bát trong tuyệt tác
Truyện Kiều cuả đại thi hào Nguyễn Du, những bài thơ trử t́nh viết theo
thể Đường luật cuả cụ Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến, và những tác phẩm
cũng viết theo thể thơ Đường mang đầy phong vị hoài cổ cuả Bà Huyện
Thanh Quan.
Tôi mê Truyện
Kiều không chỉ v́ từ thuở nhỏ tôi đă thuộc ḷng như vẹt
( ! ) một số thơ Kiều
nên nó đă ăn sâu vào tâm hồn tôi một cách thiên vị… mà chính yếu là nhờ
lời thơ trau chuốt hoa mỹ tuyệt diệu, kết hợp tài t́nh giữa ngôn ngữ bác
học, cách sử dụng điển tích, điển cố với thành ngữ, ca dao, tục ngữ…
Tôi thích thơ
cuả cụ Nguyễn Khuyến, đặc biệt nhất là những bài thơ Nôm gần gũi với
thiên nhiên làng cảnh… v́ lời thơ b́nh dị, nhẹ nhàng, dễ cảm…
Tôi
“ưa” thơ cuả Bà
Huyện Thanh Quan v́ thơ bà vốn đă mang phong vị hoài cổ, lời thơ lại đệm
thêm những cụm từ Hán Việt được chải chuốc điêu luyện khiến phong vị
hoài cổ càng thêm đậm đà sắc nét…
Theo sự hiểu biết
cuả tôi, th́ những bài thơ hay cuả Trung Hoa được dịch sang Việt văn rất
nhiều. Song, những bài thơ hay của Việt Nam được dịch sang Trung văn
th́ lại không được bao nhiêu. Thành thử một khi tôi gặp một bài thơ
Việt nào mà tôi ưa thích được dịch sang Trung văn tôi đều đọc đi đọc
lại nhiều lần. Bản dịch nào tôi ưng ư, tôi lưu trử lại để sau này tiếp tục thưởng thức…
Những tác phẩm
cuả Bà Huyện Thanh Quan ngày ngay tuy không c̣n giữ lại được bao nhiêu,
nhưng tác phẩm
Qua Đèo Ngang
Bước tới đèo Ngang bóng xế
tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen
hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông rợ mấy
nhà.
Nhớ nước đau ḷng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia
gia.
Dừng chân đứng lại: Trời, Non, Nước,
Một mảnh t́nh riêng ta với
ta!
cuả bà là một
trong những tác phẩm rất được nhiều người biết
và hay nhắc đến.
Nhân dịp đọc bài
viết
“Nhớ Cha Thích” cuả
giáo sư Ngô Văn Lại, tôi chợt nhớ trước đây tôi t́nh cờ
có đọc đâu đó một bản dịch Trung văn cuả bài
Qua Đèo Ngang với một mẩu chuyện khá
thú vị… Tác giả bản dịch đó lại
không ai khác hơn chính là Cha Thích, tức thi sĩ Sảng
Đ́nh, người mà đúng ra tôi nên trịnh trọng gọi là Sư Ông ( sư phụ cuả sư phụ ) v́ Cha
Thích là thầy cuả thầy Ngô Văn Lại kia mà.
Mẩu chuyện thú vị
ấy như thế này: Nhân dịp trong bưả tiệc khoán đải phái đoàn của tổng
thống Ngô Đ́nh Diệm nước Việt Nam Cộng Hoà sang thăm Trung Hoa Dân Quốc
vào
năm 1960, Cha Thích thấy trong thực đơn có món “giá cô” nên
Cha đă nảy ư
dịch bài Qua Đèo Ngang qua Trung văn rồi đề sau tờ thực đơn và sau đó được nhiều người
tán thưởng.
Bản dịch như thế
này:
Bộ đáo Hoành Quan nhật dĩ
tà,
Yên ba gian thạch, thạch
gian hoa.
Tiều quy nham hạ, ta ta
tiểu,
Thị tập giang biên, cá cá
đa.
Đỗ vũ tâm thương, thanh
quốc quốc,
Giá cô hồn đoạn, tứ gia
gia.
Đ́nh đ́nh trữ vọng: thiên,
sơn, hải,
Nhất phiến cô hoài, ta ngă
ta.
步 到 橫 關 日 已 斜 ,
煙 波 間 石 石 間 花 。
樵 歸 岩 下 些 些 小 ,
市 集 江 邊 个 个 多 。
杜 宇 心 傷 聲 國 國 ,
鷓 鴣 魂 斷 思 家 家 。
停 停 佇 望 天 山 海 ,
一 片 孤 懷 嗟 我 嗟 。
Ngoài ra, bài Qua
Đèo Ngang c̣n được dịch sang Trung văn bởi nhà báo Hoa ngữ Lư Văn Hùng,
một người Trung Hoa ở Chợ Lớn, cũng là tác giả quyển “Hoa Việt Tân
Từ Điển” (
華越新辭典
) do nhà xuất bản Đại Nam phát
hành mà tôi đă sử dụng khá thường xuyên trong những năm đầu của thập
niên 80. Với tác giả họ Lư này, tôi tin là trong
cộng đồng Khải
Minh ḿnh, thế nào cũng có người quen biết hay thân thuộc.
Bản dịch này như
sau:
Quá Hoành sơn đỉnh tịch
dương tà,
Thảo mộc tê nham diệp sấn
hoa.
Kỳ khu lộc tế tiều tung yểu,
Thác lạc giang biên điếm
ảnh xa.
Ưu quốc thuơng hoài hô quốc
quốc,
Ái gia quyện khẩu khiếu gia
gia.
Tiểu đ́nh hồi vọng thiên
sơn thuỷ,
Nhất phiến ly t́nh phân
ngoại gia.
過 橫 山 頂 夕 陽 斜 ,
艸 木 擠 巖 葉 趁 花 。
崎 嶇 麓 際 樵 蹤 杳 ,
錯 落 江 邊 店 影 賒 。
憂 國 傷 懷 呼 國 國 ,
愛 家 倦 口 叫 家 家 。
小 停 迴 望 天 山 水 ,
壹 片 離 情 分 外 加 。
Nh́n chung về h́nh
thức hai bản dịch trên, cá nhân tôi nhận
thấy bản dịch Trung văn cuả nhà báo Lư Văn Hùng có bút pháp hành văn tự
nhiên, gần gũi với người Trung Hoa hơn. Điều này
cũng rất dễ hiểu thôi! C̣n bản
dịch cuả Cha Thích th́ tuân thủ vần luật cuả thể Đường thi một cách chặt
chẽ, và đặc biệt đă cố giữ nguyên những âm Hán Việt cuả những chữ cuối gieo
vần trong các câu 1, 2, 4, 6, 8 ( tà - hoa - đa - gia - ta ) một cách
rất “kỷ thuật”.

Tuyết Sơn Tùng
雪山松
California, U.S.A.,
Mùa Sinh Nhật
KHAIMINH.ORG
2009
|
|
|
|
|
请阅读…
Part 1
|
|
Mời đọc…
Part 1
|
|
|
     
|
*** 投稿電郵請寄 ***
Bài vở
& h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG
VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org
|
|
|