Vậy là sau 31 ngày
tranh tài, cuộc thư hùng của 32 đội anh hào của
làng túc cầu thế giới đă kết thúc. Ngôi bá
chủ đă thuộc về đội Tây Ban Nha, và
đội này đă ghi tên vô danh sách Túc cầu Bát cường
của thế giới (gồm Ba Tây, Á Căn Đ́nh,
Uruguay, Đức, Ư, Anh, và Pháp). Mặc dù tôi ủng hộ
đội Hà Lan nhưng nh́n toàn cuộc trận quyết
chiến tranh ngôi vua th́ đội Tây Ban Nha xứng
đáng hơn. Thoáng chút buồn nhưng rồi ngủ
một giấc dậy th́ cuộc sống thường
ngày lại như mọi ngày. Nhưng đối với
một số người trận thắng thua là ảnh
hưởng rất lớn, v́ họ tham gia cá độ.
Tại khu vực Châu Á Thái b́nh dương người
ta thống kê doanh số cá độ hàng năm lên
đến 450 tỷ USD, một con số đáng ước
ao của giới kinh doanh!
Ở Việt Nam tồn
tại một tổ chức chuyên nghiệp cá độ
quanh năm, từ giải vô địch Anh quốc,
đến giải Tây Ban Nha, Đức, Pháp, Ư…đến
cả giải của Nam Mỹ và Châu Á. Đă có người
tán gia bại sản, thân bại danh liệt, gia
đ́nh ly tán chỉ v́ u mê trong ṿng quay của trái banh
da. Trong thời gian diễn ra World Cup ở Nam Phi, tại
Nha Trang đă có những thông tin như: giết người,
cướp của, trộm cắp, đánh lộn,
chém nhau, tự tử… chỉ v́ cá độ giải
túc cầu. Trong nhà trong người có cái ǵ cũng mang
thế chấp hết để cá độ: từ
chiếc xe gắn máy, đồng hồ đeo tay,
điện thoại di động, cho đến thế
chấp cả bằng lái, giấy chứng minh nhân dân!
Thường con người khi thua độ th́ cắn
răng lầm lũi không hé miệng nói với ai,
nhưng khi trúng một độ th́ rao hết xóm làng,
làm các bà bán cá, chị bán rau, chú xích lô, anh xe ôm tưởng
dễ ăn nên cùng nhau lao vô! Sinh viên học sinh, viên chức,
dân buôn bán hàng đêm tụ tập nhậu nhẹt và
bàn nhau cá độ. Khi đă cá độ th́ những
tín đồ Túc cầu giáo không c̣n biết thưởng
thức từng pha bóng hay, từng cú bay người cứu
thua của Thủ môn, từng cái đẹp cái Fair play
của môn thể thao vua, họ chỉ cần biết
kết quả để thỏa măn cái máu mê cờ bạc
của ḿnh và mong đổi đời! Nhiều tên cái
cá độ chuyên nghiệp lúc nào cũng ôm khư
khư cái laptop, vô quán ăn quán café mở máy ra, bận
rộn như một doanh nhân thứ thiệt, họ
có thể thực sự không biết rằng khi người
ta biết họ làm cái nghề đó sẽ nh́n họ
với cặp mắt khinh bỉ!
Cứ đến 4
giờ chiều ở thành phố Nha Trang và tôi tin là ở
bất kỳ thành phố thôn quê nào ở Việt Nam là
ở các vỉa hè, góc làng đều có người
bưng cái bàn nhựa ra để viết số đề.
Người dân tới ghi số luôn tấp nập. Rồi
mỗi khi tôi đi ăn sáng hay vô ngồi quán café là sẽ
có ngay người bán vé số sà đến. Ở vùng
Đồng bằng sông Cửu Long dân mua vé số c̣n khủng
khiếp hơn ! Mỗi tờ vé số10.000 đồng
(bằng một buổi ăn b́nh dân), mà mỗi lần
mua là cặp 10, 20 hay cặp 30! Cho nên sau một thời
gian quan sát tôi mới hiểu một phần là nơi
có vựa lúa lớn nhất nước, có đầm
nuôi tôm sú lớn nhất nước, có lồng nuôi cá
tra cá basa lớn nhất nước lại là nơi
nghèo nhất nước! Việc ghi số đề
công khai đến cả trẻ con 3 tuổi c̣n biết
th́ lẻ nào chính quyền địa phương không
biết? để rồi dân chí lụn bại, dân trí
khô kiệt hay sao?
Từ bé sau khi học
một bài học trong sách giáo khoa, nói là chúng ta không nên bỏ
tiền ra mua niềm hy vọng mong manh trong việc mua
vé số, th́ tôi nhủ trong ḷng không bao giờ tham gia
tṛ này. Khi mua 2 con số chúng ta bỏ tiền ra để
trông chờ vào 1 phần trăm hy vọng, khi mua 3 con số
chúng ta đặt niềm hy vọng vào 1 phần ngàn. Tại
sao chúng ta không đặt niềm hy vọng vào công sức
lao động và sử dụng trí tuệ của chúng
ta để kiếm tiền?
Theo tôi trong cuộc
đời con người cần đánh cược
vào những việc quan trọng ảnh hưởng
đến cuộc đời và sự nghiệp của
bản thân ḿnh: lựa chọn sinh sống ở thành
phố nào? quốc gia nào? Chọn học ngành ǵ? Làm nghề
ǵ? Đi làm ở bộ phận ǵ thuộc hăng xưởng
nào? Chọn ai làm vợ (chồng)? Tạo thói quen trong
cuộc sống như thế nào? Và có mạnh dạn
đầu tư tiền bạc vào lĩnh vực nào?
Tất cả những việc hệ trọng này đều
có 5 ăn 5 thua đối với chúng ta. Điều
đó hoàn toàn tùy thuộc vào chính bản thân chúng ta,
không ai có quyền định đoạt và can thiệp.
Vương
Vĩnh Hiệp 王永协, Thạc
Sĩ Kinh Tế 经济学碩士
Nha Trang, Việt Nam, 15.07.2010
请阅读王永协作品
* Xin mời
đọc một số tác phẩm cuả Vương
Vĩnh Hiệp.
|